
- Sáng tác

Chiều Qua Miền Xanh Mướt
Nay về ngắm cánh cò nghiêng Muốt tươi hờ hững với miền xôn xao Chập chờn cánh mỏng hanh hao Ơi à lẳng lặng với xào xạc bên.
Ngâu
Ngoài trời tí tách giọt Ngâu Lúc khoan lúc nhặt nỗi sầu biệt ly Gặp rồi…còn khóc làm chi Xuống đây muốn uống thứ gì, tôi khao Trần gian muôn sự nghẹn ngào Đều tạm gác đấy… lao vào cuộc đua
Sông quên
Trung Quốc có dòng Sông Quên uống nước sông ấy sẽ quên sự đời Ước gì ở quê hương tôi có dòng sông í để người Việt Nam uống cho quên hết bần hàn,
Trường ca Đất nước tôi
Những cánh rừng cháy rực trong ký ức Bỏng không thôi đến tận bây giờ Dáng ngàn cây ngã trong đạn nổ Cắt bi hùng vào những trang thơ Đường Trường Sơn làm bằng mồ hôi nước mắt, máu và bao khúc hát
Nước mắt mặn đến chừng nào…
Niềm vui múa tung tăng bước trẻ Miệng hoa hồng nở những đóa ban mai Bàn tay mẹ cha, ông bà vững chãi Mặt trời cười ấm áp tương lai Tưởng sóng mãi là bàn tay êm ả
Khúc trà chiều
Chả có lẽ hạ cứ đành hanh mãi Nóng mê man bức bối lối ngâu về Chiều đất Thái nực nồng dằn dỗi gió Ve ran bầy, đồng nhịp, trả treo* mây.
Một khúc thu
câu thơ đẹp nhất của mùa thu thảo bằng mây trắng khúc tự tình đơn sơ trong nắng khởi từ heo may vũ trụ như trang giấy biếc xanh



