- Tản Văn
Cò Mắm
Thứ tư - 05/06/2024 09:57
(Ảnh: St)
CÒ MẮM
(Nguyễn Linh Khiếu)
Hôm ấy học bài “Người nông dân và con gấu”. Không hiểu sao hôm nay thầy Thỏn phấn chấn lắm. Thầy hơn hớn hỏi: Lớp mình đã có ai nhìn thấy gấu chưa. Thấy Cò Mắm ngọ nguậy. Thầy hỏi: Anh Mắm sao? Mắm đứng dậy đảo mắt nhìn cả lớp tủm tỉm cười rụt rè: Em thưa thầy rồi ạ. Thầy Thỏn rung rinh mái tóc xù nghệ sĩ trề giọng: Cả lớp thấy chưa anh Mắm nhìn thấy gấu rồi đấy.
Nghe thế cả lớp chết lặng. Cò Mắm chưa bao giờ ra khỏi làng thì thấy gấu ở đâu. Thầy nói: Anh Mắm ạ gấu chứ không phải chó đâu. Anh hiểu không. Cò Mắm nhanh nhảu: Vâng ạ. Thầy hỏi: Anh Mắm thấy gấu ở đâu. Nói cho lớp nghe nào. Dừng lời thầy nhìn khắp lớp ý chừng đắc chí lắm.
Ai cũng cúi mặt. Cò Mắm run run: Em thưa thầy. Vườn nhà em nhiều gấu lắm ạ. Thầy Thỏn cười tươi trề giọng: Các bạn thấy chưa. Vườn nhà anh Mắm nhiều gấu lắm đấy ha ha ha.
Cả lớp sợ chết khiếp. Thầy Thỏn xuống tận bàn Cò Mắm. Nhe hàm răng trắng như phấn vén môi hỏi: Anh nói cho lớp nghe gấu vườn nhà anh thế nào. Cò Mắm láu táu: Em thưa thầy vườn nhà em gấu tốt lắm ạ. Thầy Thỏn kháy: Gấu gì mà tốt thế hả anh Mắm. Cò Mắm rụt rè: Em thưa thầy vườn nhà em toàn cỏ gấu xanh um ạ. Thầy Thỏn ngớ người: Ơ ơ. Cái thứ học trò mất dạy.
Nghe thầy nói thế cả lớp càng sợ. Nhưng đứa nào cũng cúi mặt cười rung cả vai.
17. 6. 2017