
- Tản Văn

Gội đầu
Thứ sáu - 14/11/2025 16:32

(Ảnh: Pixabay)
GỘI ĐẦU
(Dương Chính Chức)
Đêm thanh, một nam, một nữ chụm đầu bên bầu rượu.
Nữ nhân rời môi khỏi chén bồ đào rồi cất tiếng vỗ về nựng với gã trai: lang quân chàng hỡi, thiếp vẫn biết chàng là trang hảo hán, chẳng thiết dung nhan. Tiện đêm nay trăng đà chưa lặn, nước ấm thiếp lại đã chuẩn bị xong, mong chàng một phen nhọc công đi gội đầu, dù sao, cũng cả tháng nay rồi.
Gã dằn mạnh vò rượu xuống bàn, mắt long sòng sọc, đứng bật dậy chỉ tay… lên trời quát lớn: Nàng quả ngoa ngôn, nàng chê ta bẩn lười chăng? Vừa mới gội 2 tuần, sao lại nói quá thành cả tháng?
Sáng hôm sau, gã đến nhiệm sở. Một thiếu phụ nhìn hắn chằm chằm rồi cất tiếng: Mái tóc của huynh đài rất ấn tượng, huynh đài dùng keo nào, cho ta biết được chăng, ngõ hầu mua về làm chút quà cho lang quân ta.
Gã chẳng nói gì, lẳng lặng quay đầu trở ra sân. Gã nghĩ thầm: Hừm, hữu xạ tự nhiên hương, kiên trì tu luyện mà thành, chỉ có phu nhân ta là tỏ tường mà thôi.
Mưa đầu đông nặng hạt dần, phủ lên đầu hắn. Mái tóc của hắn cứ nhọn dần, nhọn dần.... những cơn ngứa lại kéo về...



