- Tản Văn

Đi tìm chính mình
Đã từ lâu rồi khi Covid xảy ra, nhiều biến cố đến với mình. Nhiều tới độ mà lúc nào mình cũng cảm thấy như nó mới xảy ra. Chuyện của năm kia nghĩ như chuyện của năm ngoái. Chuyện đã qua mà vẫn ám ảnh như chuyện đang diễn ra.


Mạ non
Giáp tết khi những đợt mưa xuân rắc bụi trắng trời cũng là lúc vụ cấy đang ngày gấp gáp. Những chân mạ non gặp khí xuân ấm áp trở lên xanh mướt mát.


Cốm
Lúa nếp vào cữ chín sữa hạt căng tròn xanh mướt. Mẹ cắt về một bó lúa xanh dùng đĩa cạo từ từ vào bông tuốt hạt. Sau đó mẹ cho thóc non vào nồi luộc chín. Hong khô rồi cho vào cối giã tay.


Nỗi nhớ tháng Tư
Nắng tháng Tư, dát vàng như mật, nắng hanh hao pha chút đỏng đảnh của cô nàng đầu hạ, yêu nồng nàn, khát bỏng, ngây thơ, nhưng cũng đầy bao dung, thánh thiện. Sấm bất ngờ trong sương sớm, mưa rắc bụi trên cành cây kẽ lá.


Đôi điều về nhu cầu với tiền
Đúng 9:30 sáng mùng 5 Tết, một số ngân hàng nhắn tin trừ phí dịch vụ internet banking, một số nhắn tin tổng dư nợ thẻ tín dụng. Một vài nhãn hàng nhắn tin đợt sale sâu hơn chút nữa.


Anh Đào
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt.


Nỗi niềm nơi nhân thế
Người Hàn tổng kết là nếu một người thọ 80 tuổi thì họ dành 26 năm để ngủ, 21 năm để làm việc, 9 năm để ăn uống nhưng chỉ có 20 ngày để cười (80을 살면 26년 잠자고, 21년 일하고 9년 먹고 마시지만 웃는 시간은 겨우 20일 이랍니다).
