- Tản Văn
![Hoa đèn](/files/news/thumb/denau1.jpg)
Hoa đèn
Mình đang ấp ủ viết về tiếng gọi "đò ơi" ở quê nhà với tâm trạng của một người lữ khách, rồi tâm trạng của người có nhà ven sông và cả tâm trạng của một anh lái đò khi đã có những ngày tháng làm anh lái đò thực sự ngay bến sông quê. Nhưng ký ức về con sông Ngàn Phố sao mà bộn bề đến vậy.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Mẹ](/files/news/thumb/mecon2.jpg)
Mẹ
Bảy mươi ba tuổi, lần đầu tiên mẹ biết thế nào là ngồi trên máy bay, lần đầu tiên biết thế nào là Sài Gòn hoa lệ. Mẹ đi Sài Gòn thăm chị gái cả của mẹ 84 tuổi đang nằm viện muốn có mẹ vào. Trước khi đi, mẹ lo lắng gọi điện cho anh trai 78 tuổi cũng đang ốm là anh ở nhà giữ gìn sức khỏe, cố gắng ăn uống, em đi mấy bữa em về.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Nhớ mãi một thời người đẹp!](/files/news/thumb/hoaha9.jpg)
Nhớ mãi một thời người đẹp!
Thế là thêm một người thân nữa của tôi đi về cõi vĩnh hằng. Trong đời người, tính cả quan hệ gia tộc và những giao tiếp xã hội, ta quen biết bao người. Trong vô vàn mối quan hệ ấy ta có được mấy người thân? Ông đối với tôi là một người thân, và tôi gọi ông bằng chú.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Cuộc kiếm tìm thiên định](/files/news/thumb/kdf_2.jpg)
Cuộc kiếm tìm thiên định
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Độc đáo từ một miền quê](/files/news/thumb/docdao1.jpg)
Độc đáo từ một miền quê
Tôi chả muốn viết về quê mình thời nay bởi người ở quê thì nhìn nhận được hàng ngày còn mấy kẻ ly hương như chúng tôi vì chăm chỉ về thăm quê nên cũng chả lạ lẫm cho lắm. Điều dễ nhận biết nhất là giờ đây dân quê mình giàu có sung túc làm ăn phát đạt,
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Hè về! Nhớ….](/files/news/thumb/hoa-phuong1.jpg)
Hè về! Nhớ….
Còn hồi bé, mỗi khi hoa phượng nở cùng tiếng ve ran là bọn trẻ biết rằng sắp được nghỉ học. Quẳng hết sách vở vào một góc nhà rồi tha hồ chạy nhảy. Không phải (hay là không được?) học thêm học bớt gì cả. Với bọn trẻ như mình, hoa phượng không phải để ép vào trang vở, để mà mơ mộng, mà bâng khuâng.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đường về nhà](/files/news/thumb/h4.jpg)
Đường về nhà
Có một lần tôi vô tình nghe được bản nhạc “Đường về nhà” - “The way back home”. Tôi có thể tự tin mà nói rằng đây là một bản nhạc hay nhất mà tôi được nghe. Xin nhắc là bài “The way back home” mà tôi đang nói không phải là bài “Way back home” của B. Ray. Giai điệu của “The way back home” thật thần thánh và diệu kì.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)