
- Trang thơ

Đêm sáng
Thứ tư - 29/10/2025 15:33

(Ảnh: Pixabay)
ĐÊM SÁNG
(Nguyễn Linh Khiếu)
Ngày nào không nổi gió lớn ban đêm trời rất sáng.
Những ngôi sao xanh biếc chới với hư không.
Đêm phương Bắc thăm thẳm trong vắt như thể mắt ai đã xa lâu rồi.
Mắt ấy bây giờ không biết ở đâu. Đau đáu nhìn trong giá buốt. Buốt giá nhìn xót xa. Xót xa nhìn hư vô. Hư vô nhìn tuyệt vọng.
Không nhớ nhung. Không luyến tiếc. Không oán giận. Không buồn. Không vui.
Mắt ấy thân thương lắm nhưng sao cứ vời vợi ở tận đâu. Đời người ngắn ngủi làm sao gặp lại được. Duyên mỏng phận hẩm làm sao trở về.
Cái gì trong đời ta đã ra đi là vĩnh viễn ra đi không bao giờ trở lại.
Đêm phương Bắc thăm thẳm trong suốt. Có thể nghe được tiếng thì thào của xa xưa. Bỗng dưng hoang mang hoảng hốt vô cùng.
Từ gốc bạch dương cổ thụ nhìn lên những cành cây không lá in vào nền trời loáng thoáng vài ngôi sao lạnh buốt cô độc im phắc tạo nên một bức tranh mực Tàu vô cùng hư ảo. Bức tranh thực sự tĩnh lặng.
Chỉ những đêm mùa đông phương Bắc sáng trời mới tạo ra những hình bóng nao lòng đứt ruột nát gan như thế.
Đêm mùa đông sáng trời có thể cảm nhận được thân phận của mình.
(Beijing - Lá phong vàng. Nxb Hội Nhà văn. 2018)



