- Trang thơ
Gửi anh người lính trận
Thứ sáu - 13/06/2025 07:25
(Ảnh: Pixabay)
GỬI ANH - NGƯỜI LÍNH TRẬN
(Dâng gửi hương hồn anh trai Nguyễn Bá Sắt -
nhân kỷ niệm ngày TBLS 27/7)
Anh vào thiếu sinh quân
Năm vừa mười sáu tuổi
Cái tuổi Giáp Tuất mà
“Bá Sắt” - Tên Anh gọi
Gương mặt nom vời vợi
Cha bảo giống chữ điền
Dáng Văn quan, võ cách
Dáng hiền triết dịu hiền
Lạ chưa bao ngôn ngữ
Qua anh hoá diệu kỳ
Lời nói Hoa Xuân nở
Người nghe, hồn mê ly
Tay anh, cầm phép chi
Mà chữ như Rồng, Phượng
Tiểu thuyết “Đèo Cò Nòi”
Viết dở dang chương đoạn
Thơ anh, ôi lãng mạn
Của người lính một thời
Biết bao cô gái đẹp
Giăng sợi tình lứa đôi
Phẩm hạnh người xưa ơi
Trên vai anh gánh nặng
Chữ Hiếu đội trên đầu
Dâng Mẹ Cha sâu đậm
Em có đi ngàn dặm
Không bằng nửa bước mà
Anh – Mặt trời nhìn ngắm
Em soi, gần mà xa
“Duyên” - “Tình” khác nhau a ?
Từ anh, em thêm hiểu
Chữ “ Duyên phụ chi Tình”
Bao gập ghềnh anh chịu
Nhà mình nếp gia phong
Sách Thánh hiền anh đọc
Cả một thời tuổi xanh
Anh gửi vào trận mạc
Anh sang Trung Quốc học
Pháo cao xạ lớp đầu
Rồi về Điện Biên phủ
Đánh trận “lừng” năm châu
Đường hành quân dài lâu
Lại trên đường Nam tiến
Mặt trận Bắc Long An
Đời Anh thành chiến tuyến
Là cán bộ Chính trị
Của trung đoàn tiền phương
Giữa đạn bom mù mịt
Anh hy sinh, chiến trường
Chiến trường bao ác liệt
Anh gửi lại thân mình
Năm ba mươi bảy tuổi
Đang dạt dào xuân xanh
Đời hai cuộc chiến tranh
Trên vai người bé nhỏ
Niềm vui cầm mong manh
Hạnh phúc nào gõ cửa ?
Bao khó khăn gian khổ
Một đời lính trận mà
Hy sinh mình gánh nhận
Vui vầy dành người ta
Cuộc đời ngước nhìn ra
Chừng như là số phận
Kẻ chiến tích đầy người
Lại đứng nhìn tay trắng
Kẻ dối lừa, vớ vẩn
Trên xương máu bao người
Nước non thời mạt vận
Ngẫm buồn nhiều hơn vui
Anh tin Tử Vi ... ơi !
Biết mình chìm dưới nước
Lời anh dặn dò em
Buổi lên đường cứu nước
Em làm sao biết được
Buổi truy điệu anh mà
Có một bà hàng xóm
Lau đôi mắt lệ nhoà
Bà bảo, bà mơ thấy
Buổi nọ chú đi đò
Bị đạn giặc nó bắn
Trôi trên dòng sông xa
Trời ơi, đời người ta
Phải chăng là có số
Thương anh chẳng trở về
Bóng vùi sau lớp cỏ
Năm mươi năm rồi đó
Anh giờ ở phương nào
Núi sông nằm dài dặc
Dâng bóng hình anh cao
Trong em còn nỗi đau
Nhìn mẹ già khô héo
Buổi cha lập đàn tràng
Gọi hồn anh, khuất nẻo
Mấy đêm chìm lạnh lẽo
Em ra đứng góc vườn
Ôm cây cau em khóc
Gọi anh, người em thương
Anh có nghe được không?
Sao vườn cây động gió
Sao có giọt mưa buồn
Cây rùng mình, rụng lá
Cuộc đời ơi, là thế
Các anh như mặt trời
Các anh như giọt nắng
Bơi trong chiều chơi vơi
Âm dương cách biệt, ơi
Khói hương tìm mờ mịt
Niềm thương dài như sông
Em gọi anh thao thiết
Huynh đệ như thủ túc (1)
Ta cùng khúc ruột rà
Cúi đầu em lạy khóc
Hình anh mờ mịt ... xa ...
Kim Chuông
-------
(1) Anh em như chân với tay