
- Trang thơ

Mượn
Trời nghiêm khắc đất bao dung Người sao chớ phải thẹn thùng nhỏ nhen Cao xanh nhân quả phân minh Thẳm sâu dài rộng báo tình thâm ân
Sự tích gà và vịt
Đã từ lâu, lâu lắm Mọi giống vật sinh ra Trâu bò voi lợn ngựa Cùng ngan ngỗng vịt gà… Cày bừa trâu bò giúp Chó đi săn, giữ nhà Gà vịt cho trứng, thịt… Cũng từ Giời mà ra.
Con thỏ
Được củ cà rốt là sang Còn không thì chỉ làng nhàng cỏ rau Bị xách tai chả kêu đau Còn cười rách mép, đố nhau con gì?
Phạm quy
Em trong tôi xoá nhoà quy luật Không thấp cao cũng chẳng rộng dài Dãy số tự nhiên chỉ còn số Một Như bầu trời chỉ Một mặt trời thôi
Một chút
Một chút yêu cho rừng cây thay lá Một chút hờn cho đá vã mồ hôi Một chút đau cho biết đời nghiệt ngã Một chút buồn để ngồi ngắm em tôi
Mùa Xuân
Lẽ thường xuân sẽ về thôi Cành non nghìn mảnh mặt trời biếc xanh Sông đầy như thể lòng anh Sông miên man chảy biết mình đang yêu Lẽ thường xuân sẽ về theo
Không có vô minh
Lại bĩu môi Bố mẹ ở nhà chả bao giờ lễ lạy Giờ năm vóc sát bụi tro chả khác giời đày Làng trẻ mồ côi với nhà thương đợi đấy Nhưng dậy từ nửa đêm lo sớt bát cúng dường



