- Trang thơ

Nốt
Có những lúc hồ buồn đến thế Cá chẳng đớp mồi mây chẳng trôi Tiếng cốc cốc dừng trên mặt kệ Phố cà phê không một bóng người Hỏi hồ Sao thế hồ ơi


Vui buồn
Vui như cá đớp trăng rằm Buồn như cá lặn mất tăm ngồi chờ Vui như gặp bạn trong mơ Buồn như nhập viện biết giờ nào ra


Câu nói giữa mùa thi
Biết em đang giữa mùa thi Sớm chiều lúc nào cũng vội Bài vở từng trang tiếp nối Khuya về ấm bàn tay em Em biết quên đi màu xanh Khung trời phía sau cửa sổ


Chợ Đầm
Chợ Đầm mà chẳng có đầm Có đôi trai gái đi cầm tay nhau Phải là đầm ấm trước sau Mới thành tên gọi cho nhau chợ Đầm


Về miền hoa ban
Bồn chồn hẹn mùa trăng trắng rừng hoa ban nở gồng mình chờ nỗi nhớ Inh lả xòe hội Ban. Khăn piêu đỏ Mường Phăng in bóng dòng Nậm Rốm suối chiều qua tắm noọng trong vắt thơm bây giờ


Rét nàng Bân muộn
Nàng Bân đan áo chậm, Bắt trời rét theo mình. Ai mà chê nàng vụng, Tù - bạo lực thiên đình. Trời này theo cảm tính, Tiểu tiết và cá nhân.


Biển mùa xuân
Biển mùa Xuân... Không long lanh dát vàng trên búp sóng Không trái mặt trời đỏ mọng Không vầng mây cổ tích trắng ngần.
