- Trang thơ

Xuân
Như thế là Xuân đến thật rồi Nụ Xuân he hé ở trên môi Nắng Xuân luồn lách qua cành lá Gió đến cùng Xuân với chuỗi cười Có thể mai này Xuân sẽ xa


Nói với con ngày cưới
Hãy từng ngày con sống để vì nhau Nắng sẽ xanh nồng nàn trên búp lá Hoa vẫn nở dùng dằng mùa đã cạn Và quả thì tha thiết ngọt cho môi Cha đã đi quá nửa cuộc đời Bàn chân lấm yêu đương, con tim từng ướt nhịp


Viết cho một lần đưa tiễn
Mẹ tựa cửa nhìn theo Đồi chè hiu hiu gió Mấy năm rồi vẫn thế Hết kỳ nghỉ con đi Quẩn quanh chẳng nói gì Nghèn nghẹn chào không rõ Ngõ mòn chân thuở nhỏ


Nguyên tiêu
Dễ mấy chục năm rồi ta chẳng được ngắm Trăng, Rằm tháng Giêng, Văn vắt giữa trời xanh, Lồng lộng gió... Xuân liệng vàng dạt xô hoa cỏ Ước gì trở về thời thơ nhỏ Một lá thuyền lau lách ướt sương khuya Một mình ta


Biển lặng im
Rì rào vàng, biển bình minh, Sóng ơi, sóng hát triền miên những gì? Gió đã thổi, thuyền đã đi, Cả biển ánh sáng, diệu kỳ nghiêng xô. Bao nhiêu sóng, hát hư vô, Điềm nhiên như thuở, vô tư khởi đầu.


Về thành
Lúi húi từ rất khuya, Về lại Thành sau Tết. Nghe nói cầu qua sông, Xe người ùn kìn kịt... Con gái ngồi sau xe, Cứ ríu ra ríu rít. Đường phía trước mờ mịt, Cứ ngỡ bình minh rồi ..


Đừng trách
Thôi, đừng trách Ngọn gió xuân tình thổi bạt lời ai Một thoáng chông chênh Bước đời mê mải Em lặng thầm trong tôi xa ngái Trời vẫn lấp lánh sao Đất vẫn trỗi những mần khát khao
