- Trang thơ
Viết ở nghĩa trang Trường Sơn
Anh lên đường khi tròn tuổi hai mươi Chia tay chị bên dòng sông quê mẹ Vượt Trường Sơn anh vào nam đánh Mỹ Cánh cửa đêm đêm khép đợi anh về
Hoa sưa
hoa sưa nở ta lại trở về vườn trường trắng tinh một màu hoa trắng mưa bay trong gió bay hương bay trong vắng lặng ngày ta trẻ mắt trong nắng đong đầy
Bài thơ bỏ quên tối 30
Lánh hồng trần, lắng lòng trong, Tối Ba Mươi, sáng chữ Không Phật Đà... Lăn lóc trong cõi người ta, Chua cay mặn ngọt, khéo là đảo điên,
Nhớ Đà Lạt
Ừ nhỉ, mình đã lên Đà Lạt, Xa lắm rồi, Cái thuở thông trăm tuổi, Nắng thủy tinh, Sóng sánh ngọt mật ong... Bao nhiêu năm muốn một ngày trở lại, Lò sưởi xưa , bên người ấy,
La - Lam lặng lặng nỗi niềm quê
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm
Có một ông tiên
Ông là con út Nhỏ được chăm chút Hay dỗi hay hờn Hay lườm hay nguýt Ông rất đẹp trai Lưng thẳng chân dài Nụ cười rực rỡ
Cụ Đa
Đã lâu con chẳng đến tòa Nên không gặp Cụ để mà kính thăm Nhưng lòng con vẫn đăm đăm Nhớ về bóng Cụ mát trăm năm rồi