- Trang thơ

Trái tim đóng băng
Một trái tim đóng băng Nằm sâu trong tuyết Tuyết trắng... Tuyết óng ánh. Con gái yêu, con gái nhỏ bé vẽ cho mẹ một con tim đỏ đẹp và mềm, mang trong mình thương và đau


Trà sáng trước biển
Biển lớn chén trà đẫm ánh dương/ hiện vầng dương Cái biết tìm đâu khắp mười phương Mặt trời chẳng bận đi mọi nẻo Thường hằng ảnh hiện khắp vô thường.


Trước thành Nhà Hồ
Sững sờ đương thời Ngạc nhiên hậu thế! Bảy thế kỷ thăng trầm, dâu bể Thành nhà Hồ- Tuế nguyệt trơ gan. Sừng sững Kỳ quan Di sản!


Tâm sự chiều cuối đông
Biết Đông từ cõi xa xưa Heo may cô quạnh lệ mưa hoen tròng Nỗi buồn như thể con sông Cứ trôi thui thủi xuôi dòng thời gian.


Tháp Cánh Tiên
Tháp Cánh Tiên nghiêng lưng ong ùa ra Lụa Chăm Pa trắng tinh hồn thiếu nữ Chân nhón lướt tay mềm vờn hoa lá Nhạc thập thình réo rắt chập chờn xa Tháp Cánh Tiên sân đầu lâu lăn qua


Con đường ấy
Con đường ấy ngày xưa ta đã bước Cũn cỡn như chú cún con thơ dại ven đường Cầm tay ngoại, lâu lâu dừng một bước Ngoai ngoái bóng chiều, chút bụi, dấu chân son... Con đường ấy choãi dần lên ngọn núi chon von


Cho và nhận
Từ lâu tôi đi chợ Không mặc cả mấy khi Nhất là của các cụ Bán lèo tèo thứ gì... Với xe ôm cũng thế Thêm mấy đồng lót tay Hoặc chào hỏi mấy chị Đi gom rác hàng ngày...
