- Trang thơ
Người bạn tốt nhất
Suốt cuộc đời của bạn Sẽ gặp được một người Phải thừa nhận bạn ấy Chẳng giống ai trên đời Bạn có thể trò chuyện Với người này hàng giờ Mà không hề biết chán
Tha thứ
Hãy nên nhớ khi mình tha thứ Mọi vết thương rồi sẽ chữa lành Và khi nào mình biết buông bỏ Là lúc mình có thể lớn nhanh
Xôi trứng kiến Yên Bái
Sắp đến mùa xôi trứng kiến rồi anh Rừng Trảm Tấu nứa tre măng mọc thẳng Những tổ kiến cong ngọn mềm vít nắng Giỏ màu đen đựng trứng kiến trắng tinh
Nơi bãi cát sông quê
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh
Cúi đầu
Mẹ già lưng còng đầu cúi rạp Dâng trọn đời cho con cháu, sức còn đâu Cây lúa nuôi người chờ bông chín Bông trĩu nặng, thân tàn, đầu cúi, ngẩng làm sao?
Đón mưa
Nhường nhau ca nước ngọt Rửa mặt còn đến phiên Trinh sát cần ưu tiên Mắt diệu linh đảo cát, Biển rong cơn gió mát Mây đen ùn đằng Tây
Người bạn nên yêu
Bạn nên yêu ai đó Biết chăm sóc tim mình Đừng bao giờ để nó Gặp những điều chẳng lành Người tâm hồn luôn mở Chẳng giấu bạn điều gì!