
- Trang thơ

Một góc ngày về
Đông chưa non mà thu đã vội già Tà áo dài níu heo may ở lại Lũ trẻ xưa giờ khói sương hoang hoải Xoè tay đếm ngày tụ hội quê hương. Mong nhớ, nghẹn ngào, tiếc nuối, luyến thương
Đọc tuyển tập thơ Trần Mạnh Hảo
Đỏ hỏn cục bùn non Mẹ vớt anh từ đất Bú Đào giang còn khát Vác Hồ Gươm vào Nam Vốc gió Lào rửa mặt Vỗ cong lưng sông Lam
Hãy yêu lấy mình
Có những lời xin lỗi Chẳng bao giờ nói ra Mà người đáng nghe nhất Lại là bản thân ta! Mải quan tâm người khác
Đối xử
Nếu chúng ta có thể Nhìn vào trái tim nhau Hiểu những thử thách riêng Mỗi người phải đối mặt Tôi nghĩ chúng ta sẽ Xử sự nhẹ nhàng hơn
Phú Nghĩa một ngày
Men theo triền dốc xuôi về Gặp trong thung lũng miền quê ngỡ ngàng Dòng kênh lênh loáng chiều vàng Xuyến chi nở trắng bạt ngàn mùa hoa Lúa đồng đang trổ bông mà
Em đi qua anh
Cả một góc đời ta sống bên nhau Mấy mươi năm chung gối chụm đầu Cơm trắng nhường nhau, chén trà thơm sẻ nửa Anh là bạn, là chồng của em, là tất cả Những cội nguồn, hơi thở, nghĩ suy
Hoa Trà My
Tiễn nhau bờ hữu sông Trà rụt rè tay nhận bó hoa ngượng ngùng Cầu ngang chưng hửng mặt sông có người muốn tiễn nuốt không ra lời , Định rằng sang tiết sương rơi gặp Trà My nói khẽ lời cầu hôn,



