
- Trang thơ

Sông đỏ phù sa
Sông bao nghìn tuổi không già Mặt đỏ con nước phù sa dậy thì, Long lanh váng nổi sao khuya Ngày mây vạm vỡ thả e ấp dòng,
Giấc mơ của đứa con xa
Con thấy mẹ, thấy cha xem bóng đá Con không được ngồi cùng Không hét không la Không vỗ tay hỉ hả bóng vào ra Không xuýt xoa khen màn đưa đẹp quá.
Gạo gù trăm năm nhớ
Trăm năm rồi người đi biền biệt Ngọn gió làng xóc xói bờ tre Nắng đổ xòe trên triền đê nhức nhối Nỗi nhớ cuồng điên, Gạo thắp đèn đứng đợi
Kỷ niệm tháng ba
Tháng ba về trong lời ru của bạn Trong tự hào sóng vỗ Bạch Đằng Giang Tháng ba về Vầng trăng treo ngang Mái chùa Keo rêu mềm
Hai Phượng
Phượng Hồng tớ đã từ lâu Phượng Vàng ấy ở nơi đâu mới về Là thị thành hay làng quê Tớ muốn biết để so bề thấp cao
Bàng
Xanh tự bây giờ để đón Thu Đầu cành trĩu quả gió đung đưa Nắng vàng cây cũng vàng theo nắng Chợt chiếc lá rơi xoay tít mù Rồi mùa Thu đến trái bàng rơi Thau tháu cùng nhau tuổi chín mười
Thật lòng thu sang
Có một miền gió ngược Thổi nồng nàn qua sông Bóng cầu rơi đáy nước Phù sa rưng rưng hồng Níu những ngày cuối hạ Nhạt thếch màu thủy chung



