- Trang thơ

Quán gió
Gió tràn ngập bước người thăm Gió đưa nắng sớm về ăm ắp nhà. Gió rung lời hát dân ca Gió reo luyến láy guitar dập dìu. Gió đưa trưa gắt về chiều Phiêu diêu thảm lúa phiêu diêu đòng đòng.


Thơ về suy đoán vô tội
Không ai bị coi là có tội Khi chưa có bản án có hiệu lực của tòa Nguyên tắc ấy có từ xưa xa lắm Để người đời mãi mãi tụng ca Dẫu bị bắt để điều tra Dẫu cáo trạng đã hoàn thành cáo buộc


Cần
Hoa cần nắng để hoa khoe sắc Biển cần sông để biển dâng đầy Anh cũng thế anh cần ánh mắt để anh bay tới chín tầng mây.


Ngáo
Mấy hôm mải đọc sách Quên béng mất làm thơ Người ngác ngác ngơ ngơ Vợ bảo mình bị ngáo. Túm vội được chiếc áo Phăm phăm chạy ra đường


Mưa ngâu thời @
Ngày xưa Ngâu tí tách thôi ví như nước mắt hai người gặp nhau Bây giờ mưa rõ thật lâu đường thành sông, muốn đi đâu dùng thuyền ...


Dung dăng em hát
Em đem đến mùa Xuân Muôn màu hoa tươi thắm Mưa bay bay trong nắng Lộc tơ nở trắng ngần Có tiếng Hè yêu thân Phượng đỏ nghe em hát Hương sen bay ngào ngạt


Trước mẹ cha mùa Vu Lan báo hiếu
Hai mặt trời trong con tim... Con thức Cha Mẹ ơi! Hai Quả Thái Sơn khổng lồ trên vai Con mang nặng suốt cuộc đời Con quỳ lạy trước khói nhang, hương án Con nghìn lần khóc gọi : "Mẹ Cha ơi..."
