- Trang thơ

Để lại
Đám mây trắng ngàn năm đã về bên cửa sổ, Mặt Trời xưa chùng chiềng, Nửa muốn ở, Nửa muốn đi... Ta vẫn nhìn mây thân quen như cái thửa, Theo Hạc Vàng tung cánh mà bay...


Mong manh
Người tìm chốn lạ Đông Đoài Ta đang du ngoạn cửa ngoài Tử Sinh Người vui đón biển bình minh Hoàng Hôn thời Mạt, ta nhìn mà đau Chữ Tình vờ vịt trong nhau Bức tranh vân cẩu, kiếp sau đâu còn


Núi Vú Đôi
Chợ Tình Quản Bạ Cổng Trời Mải ngắm Núi Vú khổ tôi lạc đường, Giật mình tay rớt dây cương Đánh rơi tiếng hí ngựa dường cũng say, Đất trời xoay, trái tim quay


Còn chi...
Anh lại có gì rồi sao em không Hàn Mặc tử không Vũ Hoàng Chương và không thể say điên Bùi Giáng anh ngộ nhận một điều gì xán lạn say bữa nay rồi anh chốt hạ buổi… nay thôi


Mặt trời tàn
Ta yêu nhau Núi chòng chành muốn đổ Đất lặng câm Bỗng hổn hển thở dồn Ta yêu nhau Yêu nhau bằng đau khổ Tan vào nhau Rồi lại hóa riêng nhau


Mùa Thu đi
Cuối Thu chiếc lá rời cành Vàng đi với gió nắng hanh theo về Đàn bò mót cỏ chân đê Hoàng hôn chóng nhạt đêm về thật mau Lò than ngô đã ngả màu Vài em gái má đỏ au rầm rì Thu đi có nhắn điều chi…


Tiễn thu (2)
Ước gì thành ngọn gió lành đỡ cho chiếc lá rời cành khỏi đau bây giờ Thu định đi đâu Cho ta đáp trả vài câu ân tình Nợ từ trái bưởi đương xanh Đành làm chú Cuội tự giành phần thua
