
- Trang thơ

Nhớ về thăm mẹ
Phải là linh cảm chuyện gì Mà đêm khó ngủ ngày thì nôn nao Đông về rét mướt có sao Mà lo sương muối hanh hao thân gầy
Qua cơn mưa bất chợt
Là qua đi mờ mịt nửa khung trời Là vỡ vụn lời hẹn trước bình minh rạng rỡ Là trốn chạy vội vàng giữa cung đường không đèn đỏ Cơn mưa rào bất chợt của riêng ai Mưa qua rồi biển xanh tựa ban mai Cánh buồm nhỏ nghiêng chào con sóng nhỏ
Tình yêu tuổi thơ
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên.
Hỏi xanh
Đã vàng đến hết vàng tôi Xa kia một mảng da trời vẫn xanh Lời vàng tạc dạ đã đành Hỏi xanh đến thế có dành riêng ai
Hàng Phong tự sự
Em từ xứ sở Bạch Dương vòng quanh thế giới đến đường Việt Nam Mùa hạ xanh, mùa thu vàng mùa đông đỏ đến xốn xang đất trời
Nỗi buồn chưa kịp đặt tên
....chưa đặt tên nỗi buồn ray rứt râm ran trong tiếng ve ngày hạ gió vô tâm xô mưa rào xối xả xuống linh hồn cô độc cuối không gian... bóng hoàng hôn dàn trải chốn thênh thang ồn ào gió bẻ nắng vàng gãy cánh
Mầm sống
Nâng niu mầm sống trên tay Một thời thơ ấu nội quay trở về. Sáo diều réo rắt tiếng ve, Phượng hồng trang điểm sắc hè dấu yêu... Nội là bóng ngả cuối chiều,



