- Trang thơ

Sống khỏe, sống vui
Tuổi cao đâu phải là già? Cứ thơ, cứ nhạc, thăng hoa hết mình! Chăm chút cho đẹp và xinh Nếp nhăn thì cũng thường tình mà thôi... Miễn sao sống khỏe, sống vui


Em và Mùa Thu
Gió cười cùng em, nắng reo muôn ngả Lau vẽ màu lên áng thu trong Quang phổ kết vòng lung linh ngàn đốm sáng Em ôm vào lòng yêu dấu, thiên nhiên!


Tiễn thu
Hanh hanh gió đầu mùa Hàng cây se se lạnh Mùa Thu giang đôi cánh Nhẹ bay về phương Nam Còn một chút sắc vàng Của mùa Thu sót lại Cuối trời mây tai tái Đông đến thật rồi ư


Cuối thu 3
Sắc vàng trên hàng cây Nghiêng nghiêng bờ Hoàn Kiếm Đôi mắt ai đâu đây nghĩ gì mà lúng liếng Bóng chim như lá liệng Chao chao tà áo bay Bàn chân còn lưu luyến Bàn tay nhớ bàn tay


Nhớ mẹ
Mẹ tôi con một ông Đồ Đất quê làng Thắng, bên bờ sông xanh Như hoa nhài vốn dịu lành Mẹ mê cửa Khổng, Sân Trình cao sang Mê cha tôi, vị giáo làng Năm 16 tuổi đã làm Thầy Nho


Sống
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân


Qua đình Trà Cổ
Rồng rời Lũng Cú (*) hạ sơn vết chân Móng Cái đậm hơn chiều dài , Ngược xuôi nào dễ mấy ai nghe cát Sa Vỹ hát bài đóng đinh … Con nghê bám dựng cột đình
