- Trang thơ

Khóc
Lời rút từ gan ruột Nên nước mắt trào ra Không sao, em cứ khóc Khóc được, nhẹ lòng mà Toàn những người lao động Chỉ làm công ăn lương


Mong
Bây giờ được phút thư nhàn Mở lòng mới thấy nồng nàn tin yêu Ngẫm mình nay đã ngả chiều Sức này còn được bao nhiêu cho đời?


Một thoáng Chùa Hương
Ngày xuân trẩy hội chùa Hương. Ngược dòng suối Yến, con đường biếc xanh. Ta về bái Phật lòng thành. Khói nhang hư ảo, nhắc mình thiện tâm.


Với con
Con giờ đã lớn chưa khôn Thế gian bao chuyện bán buôn lọc lừa Mẹ cha vốn dĩ quê mùa Dõi theo con những sớm trưa dặm trường


Sương rơi
Đêm Nghe tiếng sương rơi Đoán Sáng mai trời nắng Khát Người từ kiếp trước Đang uống từng hớp trăng Thương Người từng ấm lạnh Bây giờ thành xa xăm


Miền nhớ
Đường xưa ngan ngát hương sưa Nơi ai hò hẹn, đón đưa ai về... Tinh khôi e ấp lời thề Những "bông tuyết" nhỏ li ti hiền lành


Nước mắt
Thứ chất lỏng đắt nhất Trên thế giới chính là... Đó chính là nước mắt! Chỉ một phần trăm nước Còn lại là cảm xúc Bạn hãy nghĩ suy trước Khi làm tổn thương ai
