- Trang thơ
Đừng tìm kỷ niệm
Tôi trở lại nơi xưa Giữa buổi trưa đầy nắng Con đường trải sỏi vàng im ắng Trời trung du bình lặng Nỗi nhớ tuổi thơ náo nức tràn về Không gian như pha lê Tiếng chim vang rất xa lanh lảnh
Tháng Tư về
Tự khi nào Xanh đưa mây lên cao Tháng Tư thanh tao nẻo về trên ấy Lối ta đi xênh xênh tơ nắng chảy Xanh ngút ngàn Xanh biếc đường mây.
Vui khúc tương phùng
Đã thấy Xuân ngời vời vợi trên cao Không gian xưa tịnh nguyên màu xưa cũ Chiều nhẹ lơi, lơ thơ tơ nắng rủ Chút lạnh cuối mùa thoang thoảng đường mây.
Đừng nói lời thương
Xin người đừng nói lời thương Chiều đang nhạt nắng sương vương lạnh trời Tầm xuân đã ngủ yên rồi Sau bao nhiêu nỗi tơi bời bão giông
Dại khờ
Dọc dài theo đuổi vần thơ Những mong tìm chút dại khờ trong nhau Lặng thầm bóng chữ chìm sâu Lời thơ run rẩy làm đau đớn dòng
Sau
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng?
Loa Kèn nhắc nhớ
Tháng Tư về thả rét giữa hanh hao Đường phố mở hai hàng cây hớn hở Một góc chênh chao Loa Kèn mở nhớ Bó hoa anh trao khiến nắng tràn cửa sổ khiến em loay hoay như hờn giận bất ngờ...