- Trang thơ
Bà và cháu
Cháu nghỉ học, chẳng đi đâu Thương cháu, bà cũng bứt đầu, vò tai! Làm sao giúp cháu nguôi ngoai Bà lần đủ thứ dông dài mua vui!
Hạnh phúc là trao tặng
Hạnh phúc là trao tặng Biết đủ khắc bình yên May mắn sẽ kết duyên Mỗi khi ta biết sống. Tự soi mình, thẳng thắn Sẽ biết có, biết cần Thành công là quá trình Hạnh phúc do mình tạo.
Về thăm Mẹ
Con về thăm mẹ, chiều cuối xuân Tiết thanh minh, nhiều mây, nhạt nắng Mẹ hiện về trong mờ ảo khói hương Vẫn sắc áo nâu, miệng nhai trầu, môi thắm đỏ Nét mặt rạng ngời, với nụ cười tươi.
Sông tạnh chiều cuối xuân nhớ bạn
Ráng trời chiều thắm đỏ Núi xa nét mi cong Cỏ xuân bờ sông mướt Nhớ quê, thoáng dịu lòng
Sẽ
Sẽ có lúc Ta rủ nhau cùng thở Cùng uống bình minh Cùng uống đêm sâu Cùng nhau viết những câu thơ dang dở Chẳng có đầu Cũng chẳng có cuối đâu
Khúc thời gian
Xuân đã tròn trên những thảm bông mây Hương thời gian ấp sắc ngày tươi mới Gió quẩn mùa lạnh bước sương dợm lối Chùng chình cánh nắng lao xao. Muôn muốt búp ngà dâng cao Diệu khúc Tháng Tư óng ả
Tản mạn tháng Tư
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa sa