- Trang thơ
Không đề
Hạnh phúc là bông hoa Nở bất ngờ mà tôi vụng dại E ấp nỗi lòng buổi đầu ươm trái Rồi ngày tháng trôi đi Tôi vụng về ôm vào vòng tay Những cánh hoa tơi tả
Khi quá khứ gọi tên nhau
Ai đem chạch bỏ ngọn đa Để tơ trời níu duyên ta với mình Xanh xanh rau diếp bên đình Gỗ lim hoá giải nợ tình nơi nhau.
Trở về
Tôi sinh ra là để trở về Sa mạc khô cằn, bỏng rát thẳm sâu điều bí ẩn Nước mắt tháng năm vắt kiệt để nuôi những ước mơ.
Chiều Xuân
Chiều phố xa... Ngỡ mây xuống thật gần trong mảng trời hoa. Xao động cành mềm Những tiếng chim ca Trắng trong, dịu ngọt.
Tứ tuyệt tài hoa
Nắng không đủ mới thương mùa cũ Mặc lá ngày xanh phủ mộ tình Người đi mỏi phố mùa chưa cúc Buồn tựa vầng trăng khuyết một mình.
Lời ru buồn
Đông về cho tím bông lau Cho hồng đôi má, áo nâu cổ tròn Hạ về cho trắng bông gòn Cho dài mái tóc, cho mòn tương tư
Chân dung
Mỗi số phận, một chân dung riêng Ta chợt nhận ra từ những vai nữ lệch, Thị Màu tìm tình yêu nơi cửa Phật Còn Xúy Vân điên dại vì tình. Ai lẳng lơ đây? Ai đang tự dối mình? Nghiệp duyên nặng gánh nỗi lòng khao khát, Ta đi tìm niềm quên trong câu hát Câu hát nào mở lái cùng ta?