- Trang thơ
Ngộ
Tu tâm, tu mệnh sống bình an Ung dung tự tại giữa nhân gian Duyên lành gieo mãi chưa thấy đủ Đố kỵ một lời, phúc tiêu tan.
Chị tôi
Chị tôi duyên phận ngậm ngùi Mà sao trong vắt tiếng cười, lạ chưa. Tin người tự xửa, tự xưa Quên mình như thể là chưa có mình.
Lắng tiếng thời gian
Em một mình... thoáng tiếng gió bên tai Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh. Em một mình thức nỗi nhớ xa xăm Bóng thời gian đổ xuống chiều ngắn ngủi Thương con tằm rút ruột nhả lời bên khung cửi Sót ưu tư đau nát tấm đêm dài.
Ngồi nghe gió hát
Ta ngồi nghe gió hát vu vơ Hát những ngày xưa, thuở dại khờ Hát những vui buồn, mây và gió Niềm tin, khao khát những ngày xưa
Nói với con
Hôm nay bố cưới vợ Mở tiệc ngay gần nhà Trong dập dìu tiếng nhạc Ngoài sân là xe hoa. Mẹ vờ quên không nhắc Để con đỡ bồn chồn Nhưng có gì rất lạ Làm con lo lắng hơn.
Lễ hội Chùa Keo
Anh có về Lễ hội Chùa Keo Qua mấy quãng đồng, bờ đê lộng gió ... Yêu lắm Thái Bình dẫu bao đời lam lũ Vẫn rộn ràng mở hội mỗi mùa xuân!
Gửi người gánh nước ao xưa
Chiều nay về với hội làng Có ai kéo nón đi ngang thẹn thùng Thoáng nhìn bỗng thấy rưng rưng Hình như người ấy đã từng, hình như...