- Trang thơ

Cơn mưa bất chợt
Mong mưa ước nguyện thành tâm Chẳng cơn cớ chợt Trời sầm sập mưa, Nhà tôi cánh cửa khép hờ Loay hoay chuyển chậu hoa chờ mưa rơi


Tâm ta
Rời phố thị tôi về với biển, Tìm mặn mòi vắng lặng bao dung. Nhưng chỉ thấy gầm gào sóng đổ, Cuộn dâng trào uất hận bên trong.


Đổi thay
Bạn bè đời cho ta Đâu họ hàng thân thuộc Muốn chơi với bạn được Nên tự thay đổi mình Anh em cha mẹ sinh Nhưng đất trời sinh tính


Cách nhìn
Bên này là nỗi buồn hôm qua Buồn hôm nay vẫn còn nguyên đó Cái nỗi buồn quẩn quanh nhà cửa Chỗ vợ nằm dột nắng chan mưa


Những nguyên tắc tránh khẩu nghiệp
Cuộc đời ai cũng vậy Đều muốn được bình an Nhiều điều không nên đấy Mà có người vẫn làm… Bệnh phát ra từ dạ Miệng mang vạ trở vào Lắm khi tự rước họa


Diệu khúc Sen
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm. Những vũ trụ thanh tân


Tâm Đức
Một giây hướng Tâm Đức Mẹ tròn nên con vuông, Con giống cha như đúc Sinh trong vòng yêu thương Một phút mang Tâm Đức xuống bể rồi lên non,
