- Trang thơ

Gói nhỏ hàng trang
Tôi mang theo ngọn gió Nồng nàn thắm thiết của Tây Nguyên Đại ngàn xanh tỏa bóng mát dịu hiền Làm hành trang xuôi về miền nắng lửa...


Chiều Sông La
Chúng mình đưa nhau về quê Khúc sông thương như lời hát Bạn cũ, ngày tụ trường hội lớp Tiếng cười đầy ắp dòng sông. Lung linh bờ mây tím hồng Sóng sánh con thuyền rời bến


Tú Xương
Xương đã nát Cả trăm năm trước Chỉ mấy câu thơ chân bước vẹo xiêu Lảo đảo, lệch xô Phố Hàng Nâu cũ Mưa phùn giăng lấm tấm mồ hôi


Vô tình và hiện hữu
Đêm thao thức cồn cào không ngủ được Đêm chập chờn như tỉnh lại như mơ Hơi gió thoảng vô tình đêm vắng lặng Nhắc cho anh một thi tứ không ngờ


Lúa và mẹ
Chiều rồi trên cánh đồng xa Mẹ còn mải gặt, sương pha trắng đồng Thân lúa gày nặng trĩu bông Như lưng còng mẹ in trong ráng chiều Cơm tôi ăn vị đậm nhiều Thấm mồ hôi mẹ bao nhiêu tháng ngày


Níu sợi mưa gầy
Chiều qua về lại ngõ quen Gặp lại cây khế nép bên hiên nhà Nắng chiều nhuộm tím những hoa Như sao trời rắc sân nhà đêm trăng


Trăng
Dịu dàng là trăng Dẫu đêm rằm sáng quắc. Mơ màng là trăng Giăng mắc tình duyên vạn lối. Cô đơn là trăng Giữa mông lung trời đêm trần thế.
