- Trang thơ

Nhớ rét
Chiều nhớ ấm vòng tay Chiều thương đằm mướt rét Thương cái gió chạy vòng Nhớ cái mưa mải miết Lo bước chiều mỏi mệt Nẻo về thành chênh vênh.


Khoảng trống
Tôi yêu khoảng trống giữa rừng thông Khi sương chiều buông màu xanh phủ, Giọt giọt trên cành rơi xuống đầu không mũ, Ướt đầm đìa lớp lá vàng rơi.


Ấy với mình
Nước mưa mình hứng ngọn cau Ấy làm một ngụm cho nhau mát lành Nước mưa mình đựng vại sành Ấy đem về gội cho xanh mái đầu


Trở về trường xưa
Có một không gian luôn luôn vẫy gọi Trường cũ, ta về một sớm hè tươi. Ta kiếm tìm tháng ngày xanh rười rượi, Những cỏ cây, hoa lá một thời tươi!



Chén ngọc vinh hoa
Vinh hoa tựa hồ như chén ngọc Chạm vào rồi chẳng muốn rời ra Cứ nghĩ thế gian vào đấy hết Một tay úp mặt chén xoay vần.


Có thể rồi
Có thể rồi giây phút đó em quên Để giọt mưa không về trời được nữa “Mây đầu ô”, hững hờ qua khung cửa Quán sách trường, lần lữa gọi chia ly *
