- Trang văn
Ngày đàn ông
Thứ bảy - 18/11/2023 07:27
(Ảnh: Lam Châu)
NGÀY ĐÀN ÔNG
(Truyện ngắn của Nguyễn Như Thạnh)
- Có chuyện gì mà mặt mũi ỉu xìu nhăn nhó thế kia, lâu nay bận gì mà giờ mới thấy mặt. Vào đây làm ván cờ rồi nhâm nhi ấm chè Thái tớ vừa mới pha.
- Cờ quạt gì đang ấm ức mấy ngày nay rồi đây, cả năm mới có ngày đàn ông mà gặp ngay chuyện xui xẻo.
Hắn ngồi xuống đón chén trà tôi đưa rồi lẩm bẩm gì đó tôi nghe không rõ hình như câu chửi thề. Chợt hắn hỏi tôi :
- Cậu có nhớ cô Duyên gần nhà mình không ? Đấy từ đó mà ra chuyện mà tớ với cô ấy có tôi tình ý gì đâu, cả hai đều quan hệ vô tư trong sáng vậy mà chuyện vớ vẩn lan tràn cả xóm thật khó chịu.
Ai chứ cô Duyên tôi chả lạ, vô tư tốt tính luôn cười nói vui vẻ dẫu không xinh lắm nhưng có duyên chả hiểu cứng số thế nào mà tới tuổi ba mươi chưa thấy anh nào rước. Tôi ngó nhìn thằng bạn vẫn cái tướng gầy nhom yếu ớt chả ra dáng đàn ông phục vụ vợ chưa đủ mơ chi chuyện lăng nhăng. Tôi nhẹ nhàng:
- Đầu đuôi thế nào cậu nói rõ xem.
Hắn chậm rãi :
- Hôm ngày đàn ông ấy vợ có việc về bên ngoại dặn tớ ở nhà nấu cơm, lúc trước không quen chợ búa nhân tiện cô Duyên đi ngang mình có nhờ mua hộ quả bầu về nấu canh mà chờ mãi không thấy cô ấy mang tới. Mình đành tới nhà cô ấy khi tới ngõ mình gọi Duyên ơi có bầu chưa để anh lấy, và chỉ có vậy. Không ngờ mấy mẹ đang buôn chuyện chém gió gần đấy nghe được và thông tin mình dan díu với cô Duyên làm cô ấy có bầu nhanh chóng lan ra khắp xóm. May có món canh bầu bữa trưa và vợ mình hiểu chuyện chỉ cười vui vì nàng hiểu chồng không thì thật nguy.
Tôi bật cười nhìn khuôn mặt méo mó của thằng bạn và vỗ vai động viên rằng rồi mọi người sẽ hiểu ra cả thôi. Chợt tôi nghĩ các cụ thân sinh ra cậu ta khi chọn tên sao lại tìm đúng cái tên tương phản với thân hình tính cách đến thế, cái tên đó là Mạnh.