• dau-title
  • Trang văn
  • cuoi-title

Nồng nàn vũ điệu Apsara

Thứ ba - 31/10/2023 15:04


(Ảnh: Đỗ Ngọc)


NỒNG NÀN VŨ ĐIỆU APSARA

(Lương Duyên Thắng)

 

Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn. Những bản tin phát thanh về bè lũ Pôn pốt quấy rối dân ta trên khắp dọc tuyến biên giới cứ từng ngày từng ngày tăng lên và hiển hiện trên các mặt báo.

Thi vào cấp 3 ngày ấy rất khó. Bởi trong số tốt nghiệp cấp 2 chỉ có chưa tới 10% được đi học tiếp. Cụ thể cuối cấp 2 ở xã có 4 lớp với khoảng 200 học sinh mà khi vào cấp 3 chỉ có 10 đến 12 bạn khá nhất học tiếp mà thôi. Vì thế nên số thi vào cấp 3 ngày đó lần thứ ba hay thứ 4 không hề hiếm. Cũng vì lẽ đó bạn học ngày cấp 3 đi nhập ngũ cũng nhiều vì lẽ đó. Thi năm thứ hai thứ ba đủ tuổi là lên đường. Các bạn nhập ngũ vào trường học lớn vì sự bình yên của tổ quốc của mọi người.

Trong số Bạn bè tôi có đứa chiến đấu ở biên giới phía Bắc, đứa vào biên giới Tây Nam làm người chiến sĩ tình nguyện. Có đứa trở về có đứa mãi mãi nằm xuống nơi đất khách quê người. Mười năm sau tôi gặp lại một người bạn trở về từ Campuchia đã trấn giữ cả hai ngàn ngày đêm nơi biên giới Thái lan Campuchia bảo vệ người dân bản địa và chiến đấu ngăn tàn quân Khơ me đỏ quay trở lại. Trong sư đoàn 307, H. đã chịu hàng chục cơn sốt rét rừng tái đi tái lại nhưng vẫn kiên cương cắm chốt ngày đêm cầm súng bảo vệ xóm làng, bảo vệ ngôi đền thiêng thờ thần Siva trên mảnh đất biên giới phía Bắc Campuchia có tên là tỉnh Preah Vihear nổi tiếng là sốt rét và là nơi tàn quân Pôn pốt đánh phá ác liệt nhất.

Đẹp trai hát hay đàn giỏi H. đã chiếm được cảm tình của một cô gái xứ Chùa Tháp. Những trận sốt rét rừng những ngày an dưỡng trong bệnh xá như phép màu đưa họ đến và gắn bó với nhau. Môi H. thâm đen, mắt vàng da sạm đi chết đi sống lại nhiều lần nhưng cô gái vẫn không nản lòng, chăm sóc cho H. bằng tất cả trái tim chân thành thanh khiết nhất.

Cô là một người y tá xứ Chùa Tháp tình nguyện làm việc ở bệnh xá. Những lúc anh thiếp đi sau cơn sốt cô gái lại hướng mắt về đền thiêng, chắp tay cung kính cầu thần Siva che chở cho chàng giúp chàng mau khỏi bệnh. Khi H. dần bình phục nàng nấu cháo cá cháo tôm bắt từ dưới suối, bón cho H. từng muỗng, từng thìa…

Có lẽ nhờ có Nàng và trái tim nhân hậu cùng sự trợ giúp của thần Siva mà H. vượt qua hết thảy những lần đau ốm, H. nói với tôi như thế.

Khi H. mê sảng, bàn tay thon thả đan vào tay H., truyền sức mạnh. Khi tỉnh nàng dạy múa và dạy tiếng bản địa cho chàng…Cứ thế tiếng đàn và điệu múa của nàng cứ vang lên bên suối bên cánh rừng già biên giới dù ngoài kia vẫn đòi dùng tiếng pháo từ phía biên giới dội về. H. bảo sống chết có số mà. Sợ gì…

(còn tiếp)

 

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.