- Trang văn
![Câu chuyện cuộc sống](/files/news/thumb/at66.jpg)
Câu chuyện cuộc sống
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Truyện ngắn: Tên trộm kỳ lạ](/files/news/thumb/ki9_2.jpg)
Truyện ngắn: Tên trộm kỳ lạ
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Tiểu thuyết: Lính Miền Đông (10)](/files/news/thumb/ngan18.jpg)
Tiểu thuyết: Lính Miền Đông (10)
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Người chiến sĩ](/files/news/thumb/van2.jpg)
Người chiến sĩ
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Nồng nàn vũ điệu Apsara](/files/news/thumb/ngoc33.jpg)
Nồng nàn vũ điệu Apsara
Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Nụ cười hạnh phúc](/files/news/thumb/xa80.jpg)
Nụ cười hạnh phúc
Sáng ngày lễ,sau khi cùng vợ ăn sáng xong anh nói: - Anh đi một lúc rồi về, em chờ anh nhé! - Vâng...hai má ửng hồng, cô nghĩ đến một điều gì đó thực sự lãng mạn sắp đến. Đã hơn 3h chiều vẫn biền biệt bóng anh. Ra shop hoa đầu phố, người quen mách lẻo anh mang đi mấy bó hoa tươi…
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Cùng run lên với cỏ](/files/news/thumb/ton2_13.jpg)
Cùng run lên với cỏ
Sớm nay trên đường đạp xe đến cơ quan, tôi lại nghe Thu nhắc nhở: “Hòa viết đi chứ. Đi du lịch chụp ảnh không chán tay thế mà xao động thì không ghi lại là sao? Này nhé, Hòa hãy thả mình nằm giữa thảm cỏ xanh, để những bồi hồi xao xuyến
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)