- Trang văn

Căn phòng tuổi Thanh Xuân
Ngày hôm nay của 34 năm trước, ngày 22/9/1988, chúng tôi bước vào căn phòng ấy - phòng 103, nhà A7, khu ký túc xá (ktx) trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Đó là phòng cuối dãy, có 2 cửa sổ trông ra con đường dẫn tới dãy nhà vệ


Bèo dạt mây trôi
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên.


Vé số
Khi thuê xe của điểm du lịch chở đoàn lên tham quan đỉnh Langbiang thì xe chỉ có 7 chỗ mà đoàn 8 người. Mình nhường mọi người lên núi vì đã từng lên đó. Mình ngồi chờ ở một tiệm cà phê chân núi.


Còn mãi với thời gian
Cả đoàn thăm quan Thành cổ Quảng trị của chúng tôi ngày hôm ấy lặng đi vì xúc động khi nghe anh thuyết minh đọc lá thư mới tìm thấy trong lòng đất của liệt sỹ Lê Văn Huỳnh. Chị Hoàng Điệp, phóng viên báo Người Hà Nội không nén nổi xúc động, dúi


Lạc luộc
Một buổi trưa gia đình mình đi ăn ở một nhà hàng vườn theo phong cách truyền thống Huế. Món ăn vừa bày lên thì có một cháu gái cỡ tám chín tuổi cắp một rổ lạc luộc vào bán. Mình nói rằng mình chỉ ăn cơm nên không mua lạc luộc.


Sầm Sơn
Ngày trẻ có một hè mình đi điều dưỡng ở Sầm Sơn theo chế độ cơ quan. Trong đoàn có một giáo sư già. Ông vốn làm ở Quỹ dân số Liên hiệp quốc. Khi tuổi cao mới về nước và được mời làm cố vấn khoa học cho cơ quan.


Tô bún
Trong một cửa hàng bán cá ngựa ở đầm Ô Loan. Mọi người xúm xít chọn mua cá. Không mua nên mình ngồi uống nước cùng ông chủ ở dãy bàn dài. Trên bàn mình thấy có một tô bún lớn. Những sợi bún dài trắng đục được ngâm trong nước.
