- Trang văn

Họ nhà khoai chẳng ngứa cũng lăn tăn
Mỗi lần từ trường đại học về quê, tôi vẫn được mẹ nấu cho ăn những món ăn dân dã nhưng có lẽ tới tận bây giờ hương vị đồng quê của các món ăn thấm đẫm mồ hôi công sức của bố của mẹ


Đánh đáo
Anh Cò To mê nhất trò đánh đáo ăn tiền. Cứ vào dịp tết khi có tiền mừng tuổi là anh trốn đi đánh đáo cả ngày. Chẳng biết gì đến tết. Chẳng nhớ gì đến nhà. Chẳng cần ăn cỗ. Cứ đi biền biệt từ sáng đến tối.


Con nhớ mẹ lắm mẹ ơi!
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,


Soi cá
Sau tết tiết trời ấm áp. Khi những hạt mưa đầu mùa rơi xuống chính là mùa cá đẻ. Cá trú ngụ từ các đầm hồ sâu dẫn nhau lên những khu ruộng nước mới dâng xâm xấp để đẻ trứng.


Cá chép
Mùa cá đẻ. Cò Bé dẫn Cò Con đi soi cá. Khu Kè nước đã dâng lên những vạt ruộng sâu. Đó là nơi hàng năm cá tìm về đẻ. Hơi xuân ấm áp tràn ngập cánh đồng đêm. Tiếng cá bơi lội giao hoan vật đẻ bì bõm lao xao rộn rã khắp cánh đồng.


Tiểu thuyết: Lính Miền Đông (phần cuối)
Hôm nay, nhà có khách quý - Người khách ông Hoan luôn mong đợi. Đó là Quân con trai của bác Khiêm, bạn chiến đấu của ông thời chống Mỹ. Ông Hoan may mắn còn sống trở về.


Thái Bình - xúc động lòng người
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao
