- Văn học dân gian

Con gà
Con gì chân cũng làm tay Bươn chải cả ngày nuôi vợ nuôi con Đêm trường ai nấy ngủ ngon Ó o báo sáng cho mòn sức trai.


Con cóc
Thường trú góc bếp gầm giường Ăn ruồi ăn nhện cơm vương canh thừa Nghiến răng chỉ để gọi mưa Cho thiên hạ hưởng mình chưa được gì...


Sự tích uống trà
Trong ngôi chùa trên núi Có một cụ sư già Chỉ còn một ngày nữa Là cụ thành Tiên nha. Thật trớ trêu, ngày đó Sư cụ đang ngồi thiền Gió hiu hiu mát mẻ Cụ lạc vào cõi tiên.


Con chão chuộc
Xứ kia có một lão Rất giàu mà ki bo Người làm lão ít mướn Vì sợ tốn và lo. Lão chỉ nuôi có một Anh cố nông hiền lành Mà nuôi anh rất tệ Áo đụp quần một manh.


Con dơi
Có vú nhưng lại biết bay Thích ngủ ban ngày, đêm mới kiếm ăn Tối trời chả thấy khó khăn Nhờ đôi tai thích mà săn được mồi.


Đố là con gì?
Sống thì cơm hớt canh thừa Góc nhà xó bếp nắng mưa mặc lòng Chết thì riềng mẻ mơ lông Có ai thương phận tôi không hở trời.


Khí hậu Đồng Xoài
Lại một mùa Đông đến Đồng Xoài chẳng rét đâu Chỉ có se se lạnh Không mưa phùn vương đầu. Đón Xuân thường đón Tết Muôn sắc màu muôn hoa Nhưng Đồng Xoài lại khác Hoa bốn mùa cơ mà.
