
- TRẦN KIM HOA

Không đề
Cây chiều đậu xuống một đoá thắm hai đoá phai phép ẩn dụ trôi trên những chỉ tay thắm từng cánh phai từng cánh mặt trời đương rời đi
Một khúc thiên di
buông sóng sánh nắng vàng rắc cồn cào bão tố mùa thu lướt qua như con tàu trồi lên từ sóng rồi vĩnh viễn rẽ xuống miên man dưới đáy sâu những vỏ tàu xác xơ chôn mình trong cát những mảnh vỡ mỏ neo đêm đêm mơ đoàn tụ
Chúng ta của những năm tháng ấy
Chúng ta của những năm tháng ấy giấu những cánh hồng bé xíu trong tim mỗi ánh mắt trao nhau cũng thay trời đổi đất mỗi lời nói trao nhau cũng biển cạn đá mòn
Những nụ hoa tấm bé
Cây cầu bắc qua mùa đông năm ấy bắc sang bờ cải vàng những nụ hoa tấm bé dịu dàng chao đảo khúc đồng dao đêm trăng sáng hoa dẫn tôi đi muôn nẻo
Tro của hoa hồng
Một loại tro. Vậy thôi. Chẳng hiểu trên thế gian này đã có ai từng làm cái công việc chẳng giống ai, là nhen lửa để đốt thành tro những cánh hoa hồng. Chỉ biết rằng, trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Tiếng chim hót trong bụi mận gai của nữ văn sĩ
Ngàn vạn lần nắng về chốn cũ
Ngàn vạn lần nắng về chốn cũ cánh đồng thu, gió lạnh đầu đông ngân ngấn buổi chiều cỏ mật ta cũng vậy, ngàn lần chốn cũ bầu trời thu, mây trắng lạnh đầu đông
Quê hương tấc đất dãi dầu
Nửa thế kỷ đã qua đây thị xã hơn 50 năm vẫn con đường như sợi chỉ dài tung tăng phố mới tuổi thơ tôi cốc si rô màu hạt lựu sân bóng mênh mông nắc nẻ trận cầu nửa thế kỷ hệt mũi tên bay tháng tư năm 1975 bạn tôi cười chan nước mắt tiễn anh trai nhập ngũ



