- KIM CHUÔNG
Em xưa
Mới năm xưa đó, xa gì em tôi trẻ đẹp nhất nhì làng bên tuổi đôi mươi, lúm đồng tiền lại con mắt ấy đủ dìm đắm nhau Hôm em cúi xuống gội đầu
Tát biển
Hình như có một đêm trời hai ta tát đến cạn vơi sông Hồng tát đêm cạn rọc, cạn ròng nhìn lên trời nổi bềnh bồng bình minh đã say thì tát cạn mình
Bây giờ, này em
Em vừa đến đã về sao không cho anh nói câu nào thật ư? này em, này hãy từ từ nói xem như thế là như thế nào? Vì đâu trời đổ mưa rào đêm trăng một mảnh chiêm bao đêm trời
Về một người mẹ - Về một người con trai - Và dòng sông Trà Lý
Người Mẹ ấy Chưa già lắm Mái tóc đã thưa dần Hai đuôi mắt nét hoa văn dằng dịt. một sớm mùa thu hai mươi năm về trước Mẹ sinh đứa con trai Chưa xa lắm - Sớm nay Mẹ không muốn nói nhiều về khoảng giữa Người tiễn con ra chiến trường sớm nay cũng chính là mẹ đó.
Kim Chuông chàng thi sĩ đa tình
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ…Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông !
Từ duyên nợ với nàng thơ
Từ duyên nợ với nàng thơ bao giờ cũng tỉnh, bao giờ cũng say em xinh, em đẹp dường này hình như thỉnh thoảng tôi hay bỏ nhà nỗi buồn trong mắt người ta tôi giong bão tố phong ba về mình
Và lại viết về tôi nữa
Đùng đùng tôi bỏ nhà đi thầy u cứ ngỡ việc gì lớn lao thực tình thì có gì đâu tôi đi tìm một mái đầu hương chanh tôi đi giữ lá cho cành sợ cơn gió đến vô tình với cây