- NGUYỄN DIỆU LIÊN
Không đề
Bông đậu biếc cuối mùa còn sót lại Ngơ ngác hỏi ta: Mùa hạ trốn đâu rồi? Ta trả lời: Hạ trốn vào chùm quả chín thơm lừng
Chuyện về một chuyến du ca
Út phải về trước Trong lòng vẫn ước Tiếp tục du ca Mà đành chia xa Mắt ướt lệ nhoà Ngắm nhìn ảnh mãi Rất nhớ nhà mình Các Búp đều xinh Lung linh tỏa sáng Đây chị Búp Dứa Chăm sóc cả đoàn Chuyên gia an toàn Lo toan thầm lặng Còn đây chị Ba Biệt danh Búp Mỡ Luôn luôn trăn trở Nhắc nhở Búp em
Viết cho con
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh Con vầng trăng lung linh Nở nụ cười hoa ngọc Mẹ quên bao khó nhọc
Cầm tay
Bàn tay nắm chặt bàn tay Để cho quên hết những ngày truân chuyên Để cho quên hết ưu phiền Những đêm yên tĩnh một miền trong em!
Hoa nở người không hái
Hoa đã nở sao người không đến hái? Lại mang về mấy trái sầu riêng Thôi đành vậy! Sao sầu chung được nữa? Mắt dẫu có buồn hoa vẫn cứ tỏa hương.
Dịu dàng thu
Dịu dàng phố Dịu dàng thu Con đường em về ban trưa Ngát thơm mùi hương hoa sữa Cơn gió lao xao cũng ngọt đến nao lòng. Dịu dàng nắng Dát vàng không gian mênh mang
Cảm tác đầu đông
Tháng 11 đã về rồi em nhỉ! Đông đang sang mà thu vẫn chùng chình Lá yểu điệu khơi vàng thêm vạt nắng Hoa sữa thơm nồng ấm góc phố khuya