
- NGUYỄN DIỆU LIÊN

Bầu trời xanh đến lạ
Bầu trời mùa hè hôm nay xanh đến lạ. Một màu xanh trong veo, cao vút, như kéo lòng người thoát khỏi những lo toan thường nhật. Ánh nắng trải rộng khắp không gian, rực rỡ mà không chói chang, như đang ôm ấp cả thế gian vào vòng tay ấm áp.
Quê không cần gõ cửa bình yên
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,
Cảm xúc tuổi 18
Tuổi 18 – cái tuổi nằm lưng chừng giữa một bên là sự vô tư của những năm tháng học trò, một bên là thế giới rộng lớn ngoài kia với muôn vàn ngã rẽ. Ở tuổi 18, con người ta mang trong mình biết bao hoài bão, ước mơ, nhưng cũng không thiếu những hoang mang, lo sợ.
Những tháng ngày năm ấy ta đã cười thật tươi
Những ngày cuối cùng của năm học, khi tiếng trống trường không còn vang lên theo nhịp học hành nghiêm túc mà đã nhuốm màu của chia ly, cũng là lúc học trò rộn ràng với những trò nghịch ngợm rất riêng – những trò chỉ có thể xảy ra một lần trong đời, và mãi mãi trở thành ký ức không thể quên.
Thương mẹ
Chiều nay về thăm mẹ, thấy mẹ ngồi nói chuyện một mình trước cái tivi quen thuộc, tôi chợt nghẹn lòng. Mẹ vẫn thường nói chuyện một mình như thể cha vẫn còn ngồi cạnh. Cách mẹ cười khẽ rồi quay sang bên cạnh như đang trò chuyện với cha khiến tim tôi quặn thắt.
Tháng Năm của tuổi học trò
Khi nắng bắt đầu vàng hơn, khi ve cất tiếng râm ran trên những tán lá, cũng là lúc hoa phượng đỏ rực cháy lên như ngọn lửa cuối cùng của tuổi học trò. Những chùm phượng vĩ nở đầy sân trường, trải dài khắp lối đi quen thuộc, như muốn níu kéo từng khoảnh khắc đẹp đẽ sắp qua đi.
Một thoáng mùa thu giữa tháng Tư (2)
Tháng Tư – lẽ ra phải là thời điểm của cái nắng oi ả, của mùa hạ đang đến gần với những chùm phượng đỏ rực cháy trên sân trường, vậy mà bất chợt, gió heo may lại ghé qua, se se lạnh, như một người bạn cũ trở về giữa mùa xa lạ. Người ta ngỡ ngàng, ngẩng nhìn bầu trời, thấy nắng cũng trở nên dịu dàng, vàng ươm như giấc mơ ngủ quên giữa ký ức xa xăm.



