- NGUYỄN DIỆU LIÊN
Viết cho con
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh Con vầng trăng lung linh Nở nụ cười hoa ngọc Mẹ quên bao khó nhọc
Cầm tay
Bàn tay nắm chặt bàn tay Để cho quên hết những ngày truân chuyên Để cho quên hết ưu phiền Những đêm yên tĩnh một miền trong em!
Hoa nở người không hái
Hoa đã nở sao người không đến hái? Lại mang về mấy trái sầu riêng Thôi đành vậy! Sao sầu chung được nữa? Mắt dẫu có buồn hoa vẫn cứ tỏa hương.
Dịu dàng thu
Dịu dàng phố Dịu dàng thu Con đường em về ban trưa Ngát thơm mùi hương hoa sữa Cơn gió lao xao cũng ngọt đến nao lòng. Dịu dàng nắng Dát vàng không gian mênh mang
Cảm tác đầu đông
Tháng 11 đã về rồi em nhỉ! Đông đang sang mà thu vẫn chùng chình Lá yểu điệu khơi vàng thêm vạt nắng Hoa sữa thơm nồng ấm góc phố khuya
Tản mạn với rét nàng Bân
Bây giờ đang là giữa tháng ba âm lịch, thương cái rét nàng Bân đợt hai mà cũng chỉ đủ lạnh cho người mặc chiếc áo dài tay chứ không cần mặc đến chiếc áo len nàng miệt mài đan vắt ngang từ mùa đông sang mùa hạ.
Tháng Mười Hai
Tháng Mười Hai Lạnh tê tái Chiều cuối năm khép lại Những ưu tư, vương vấn vơi đầy. Tháng Mười Hai của những nhớ thương người đi xa không về kịp sum vầy