- NGUYỄN DIỆU LIÊN

Hạ ơi!
Trời vẫn lạnh dù đã là mùa xuân… Đáng lẽ ra, khi xuân về, những cơn gió se lạnh phải nhường chỗ cho chút ấm áp của nắng mai, cho không khí dễ chịu và những chồi non đâm chồi mạnh mẽ. Vậy mà, năm nay, cái lạnh cứ mãi vương vấn, kéo dài đến mức lòng người


Mưa phùn gió bấc tái tê
Những ngày mưa phùn gió bấc mang theo cái rét ngọt lùa qua từng ngõ nhỏ, len lỏi vào từng kẽ áo, khiến lòng người không khỏi se sắt. Trời xám xịt, mưa bụi giăng giăng như một lớp màn mỏng phủ lên phố phường, khiến mọi thứ trở nên mơ hồ, bảng lảng.


Cô gái ở Gamuda
Cô gái ấy sống ở Gamuda, nơi những con đường rợp bóng cây xanh, và những khu vườn luôn đượm mùi nắng. Cô gái đi qua mỗi sáng, chân nhẹ như gió, tóc thoảng mùi hoa sữa. Cô gái ấy cười – nụ cười trong như mặt hồ ban mai,


Em là đóa cúc Họa Mi
Em mãi mãi là đóa cúc Họa Mi trong trẻo, mong manh, chỉ vì anh mà nở. Em là cúc Họa Mi – loài hoa nhỏ bé, mong manh nhưng mang trong mình sức sống mãnh liệt. Không rực rỡ như hồng nhung kiêu sa, không nồng nàn như ly trắng thanh cao, cúc hoạ mi giản dị, trong trẻo,


Sự thảnh thơi và bình yên
Trong nhịp sống hối hả, ai cũng mong tìm được chút thảnh thơi và bình yên giữa những bộn bề lo toan. Đó có thể là khoảnh khắc ngồi nhâm nhi tách trà nóng bên khung cửa sổ, ngắm nhìn cơn mưa nhẹ nhàng rơi. Hoặc đơn giản là một buổi chiều thả bộ trên con đường làng,


Nhà vẫn luôn có vị của cha
Với con, nhà có vị của những buổi sáng thoang thoảng mùi hương trầm cha thắp xen lẫn mùi hương của tách trà thơm nóng mẹ vừa pha. Nhà có vị của những buổi chiều lộng gió, nơi tiếng cười của lũ trẻ con vang lên rộn rã trong sân.


Con hãy sống một cuộc đời thật đẹp
Con hãy cứ sống thật đẹp, không phải để mong cầu sự đền đáp, mà để khi nhìn lại, lòng mình nhẹ nhõm và an yên. Hãy cứ cho đi những gì tốt đẹp nhất, không phải để đời trả ơn, mà để chính con cảm nhận được ý nghĩa của sự yêu thương.
