- Trang văn
Bầu trời đêm đầy sao
Thứ tư - 19/03/2025 08:27
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
BẦU TRỜI ĐÊM ĐẦY SAO
(Nguyễn Diệu Liên)
Từ nhỏ đến giờ, tôi luôn thích ngủ với cửa sổ mở. Không phải vì tôi thích những cơn gió đêm mát rượi, cũng không hẳn vì muốn nghe tiếng lá xào xạc hay âm thanh tĩnh lặng của màn đêm. Điều tôi mong chờ nhất chính là khoảnh khắc bất chợt tỉnh giấc và nhìn thấy cả bầu trời sao lấp lánh.
Có những đêm, tôi mở mắt trong vô thức, chỉ để chạm vào khoảng không mênh mông ngoài kia, nơi hàng ngàn vì sao đang lặng lẽ tỏa sáng. Chúng như những ngọn đèn bé nhỏ của vũ trụ, soi rọi một cách dịu dàng mà không cần ai phải để ý. Đôi khi, tôi tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới khác—nơi không có lo toan, không có những phiền muộn của cuộc sống thường nhật, chỉ có tôi và những vì sao đang trò chuyện cùng nhau.
Có lúc bầu trời trong vắt, từng chòm sao hiện lên rõ ràng, đẹp đến ngỡ ngàng. Cũng có khi, mây che khuất, chỉ còn vài ánh sáng mờ nhạt len lỏi qua màn đêm. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn luôn tìm thấy một cảm giác bình yên khi nhìn lên bầu trời ấy. Nó nhắc tôi nhớ rằng thế giới này rộng lớn biết bao, và những điều ta đang lo lắng hôm nay đôi khi cũng nhỏ bé như một chấm sáng giữa không gian vô tận.
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn giữ thói quen ấy. Để mỗi khi tỉnh giấc giữa đêm, tôi có thể ngước nhìn lên bầu trời và biết rằng, dù cuộc sống có ra sao, những vì sao vẫn luôn ở đó—lặng lẽ, kiên định, và rực rỡ theo cách của riêng mình.