- Trang văn
Đối nghịch
Thứ tư - 26/03/2025 10:37
(Ảnh: Xuan Nguyen)
ĐỐI NGHỊCH
(Nguyễn Diệu Liên)
Khi trời giông bão, người lớn lo âu. Họ nhìn những đám mây đen ùn ùn kéo tới mà nghĩ đến mái nhà, mùa màng, công việc. "Tiếng sấm rền vang" làm họ nhớ đến những hóa đơn chưa thanh toán, những kế hoạch chưa kịp hoàn thành. Cơn mưa xối xả đổ xuống mang theo những nỗi lo về cuộc sống, về tương lai. Với họ, giông bão là một thử thách, một nỗi vất vả cần phải vượt qua.
Nhưng khi nắng vàng trải khắp cánh đồng, khi hoa nở rực rỡ dưới ánh mặt trời, trẻ thơ lại vui cười. Chúng chẳng bận tâm đến ngày mai, chỉ biết chạy nhảy giữa đồng cỏ xanh mướt, hái những bông hoa đầy màu sắc, hít hà mùi đất sau cơn mưa. Mặt trời lên, mọi thứ như bừng sáng trong đôi mắt trong veo của lũ trẻ. Với chúng, ngày nắng là ngày hạnh phúc, là lúc được tung tăng, được khám phá thế giới bằng tất cả sự háo hức của tuổi thơ.
Người lớn và trẻ con – cùng nhìn một bầu trời, nhưng cảm nhận lại khác nhau. Một bên nặng trĩu những lo toan, một bên nhẹ bẫng như cánh chim trong gió. Có lẽ, ai cũng từng là đứa trẻ say mê nắng vàng, rồi lớn lên và học cách lo âu khi trời nổi cơn giông tố.