- NGUYỄN THÚY HẰNG
Em về Hà Nội
Em về, Hà Nội chợt xanh Vầng trăng giữa tháng long lanh Tây hồ Lắng lòng trong tiếng sóng ru Thẳm xa ngân tiếng chuông chùa mênh mông.
Mưa ngâu
Đầm đìa những giọt mưa Ngâu Đất trời giăng măc bắc cầu vào thu Những giọt mưa, những giọt mưa Mong manh rơi tự ngàn xưa rơi về
Mưa đền cây
Em là mưa đền cây Tưới mát lòng anh sau ngày bão tố Con thuyền anh đau khổ Qua đắm chìm cánh buồm xanh hồi sinh. Em, những giọt mưa trong mát ngọt lành
Mùa Trung Thu cổ tích
Năm nay vì dịch CoVid thực hiện giãn cách xã hội, sang đầu tháng Tám âm lịch đôi vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ mới được gặp nhau nên sướt mướt mãi. Gần đến tết Trung thu đất trời vẫn mọng nước, thỉnh thoảng lại đổ xuống đất lành một cơn mưa xối xả.
Trôi về miền cổ tích
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay.
Sông Thu
Gió mùa thu đang lên Nắng sông Hồng vừa xuống Mềm mại vồng dâu uốn Xô hàng cây lao xao Phù sa đục một màu Cho đôi bờ lá biếc Tiếng hát ai tha thiết Níu cong những cánh buồm
Trăng sau bão
Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng... Bất chợt câu thơ của Hàn Mặc Tử ngân lên khi tôi sững sờ bắt gặp vầng trăng rằm tháng chín lồng lộng giữa trời, vầng trăng sau bão.