- NGUYỄN THÚY HẰNG
Chiều sông quê
Sông quê tựa dải lụa hồng Thuyền ai một mảnh trăng cong hững hờ Cải vàng giấu nỗi buồn mơ Dâu vồng sóng biếc đôi bờ xôn xao.
Sự tích Cầu Vồng
Em ạ ngày xưa vua nước Sắc Có một nàng công chúa gọi Lung linh Nàng đẹp như sao trên đỉnh núi và diễm kiều hơn cả tiên nữ giáng trần.
Thơ cho ngày sinh nhật
Đêm đọng mật nở ra vừng dương sáng, Một đóa sen bung cánh giữa đồng quê. Mẹ rưng rưng mở ngực núi Ba Vì, Khơi dòng sữa ngọt ngào thao thiết chảy…
Duyên
Chúng mình cùng dắt nhau Tìm về miền ký ức Tuổi thơ qua vụt mất Đến giờ còn ngẩn ngơ. Kỉ niệm thành lời thơ Cho chúng mình đọc mãi Thời gian ơi dừng lại Nắng vàng đừng hoàng hôn.
Chùm hoa Lộc Vừng
Có chùm hoa lộc vừng Nở dọc mùa bão lũ Như đôi mắt người thương thức bốn mùa không ngủ. Chùm lộc vừng thắp lửa cháy vào tháng vào năm
Hoa Hòe dưới mưa
Trời lại mưa! Đã hơn nửa tháng nay trời đổ mưa tầm tã. Nhìn ra trời mưa trắng xóa một màu, nhìn ra vườn hòe cũng thấy một màu trắng xóa rũ rượi của hoa hòe nở rộ thấy xót cả lòng. Vậy là cả nhà phải đội mưa dầm nước ra vườn bẻ hòe về nếu không chỉ khoảng một tuần mưa mất một lứa hòe là coi như mất trắng vài triệu bạc.
Chiều Cát Bà
Chẳng là biển của ngày xưa Chẳng còn núi đợi sóng xô giận hờn Cát Bà chiều biển buồn hơn Gió cô đơn, sóng cô đơn dội về.