- NGUYỄN THÚY HẰNG
Em vẫn hát những bài ca về biển
Em vẫn hát những bài ca về biển Nơi có gió đại dương ru những con tàu Nơi có cánh hải âu vùi trên sóng Nơi ngàn đời biển xoa dịu những vết đau.
Hoa lộc vừng
Dịu dàng buông vào thương nhớ Dấu yêu chùm nắng lộc vừng Giữa mùa thu vàng lá đổ Thắp lên màu đỏ rưng rưng
Tâm sự học trò
Chia tay, hoa phượng nở. Rừng rực lời chia ly cháy đỏ sân trường. Dâng trong tôi nỗi nhớ niềm thương. Phượng cứ nở khiến hồn thêm khắc khoải. Chia tay, có bao giờ trở lại tuổi học trò trong sáng đáng yêu? Mái trường xưa tím mãi những buổi chiều, sân khao khát nhớ từng bước nhỏ.
Nghe mẹ hát ru
Mới gặp lần đầu mà con đã ước ao Xin cho con được là con của mẹ Cũng vòng tay ấm áp, dịu dàng như thế Bà ôm cháu vào lòng rồi cất tiếng ầu ơi.
Chùm thơ: Hương ban mai
Ban mai còn đẫm sương đêm Nghiêng vai sen trút nỗi niềm vô vi Cánh hồng chắp cánh thiên di Bỏ buông trong gió những gì đã xa…
Tôi đi về phía dòng sông
Tôi đi về phía dòng sông Thấy mây chải tóc giữa dòng lãng du Thấy cánh cò chở mùa thu Chao nghiêng vào những giấc mơ dịu dàng.
Đến với biển
Hãy một lần đến với biển xanh Em sẽ hiểu được những lời của sóng Rũ bỏ giận hờn mà yêu thương mơ mộng Biển tuy dài rộng gió vẫn đi qua.