- NGUYỄN TRƯỜNG GIANG
Em - Mùa Thu
Em không muốn mượn lời thơ Xuân Diệu Để nói niềm đau chia cắt bởi thế nhân Em không muốn mượn lời Chế Lan Viên Để nói hộ nỗi nhớ quê da diết. Em không muốn nói lời ly biệt Như nhà thơ Hàn Mạc Tử đã trải qua
Mệ của con
Hạnh phúc hôm nay, ngày Một tháng Mười Thêm một lần con được về bên MỆ Được nói lên công ơn trời bể Của bậc sinh thành dưỡng dục chúng con
Vô định
Có ngọn gió nào dịu êm Luồn qua bờ vai tóc rối Có nỗi nhớ nào không tên Tháng ngày làm anh bối rối Anh đi từ đông sang hạ Bờ lau mải miết mùa qua
Bên ngoài
Hôm nay trở về nhà Em ôm anh thật chặt ...Vì em vừa được gặp Một thần tượng ngoài kia Hôm nay trở về nhà Em hôn anh thật sâu ...Vì đã thật là lâu Em đi tìm không gặp(?)
Vu Lan xa mẹ
Hôm nay chính lễ Vu lan Bên mẹ là con, là cháu Những đứa con chưa phải cài bông hồng lên ngực áo Tràn ngập trong niềm vui. Con vẫn thấy mắt mẹ nhìn xa xôi Vết chân chim lại hằn thêm trên gương mặt
Giấc mơ xa
Tắc lái, ra vạt, hò rì Khẩu lệnh ngày xưa ai nhớ chi Rọng ru vớt toóc tấp lên cạn Rọng cạn quanh năm dậm bôộng rò
Khoảng trống
Anh đi rồi em có buồn không Trời bớt nắng, bụi mưa giăng phố nhỏ Gót chân mỏng đếm hoài trên con ngõ Vắng anh rồi đường hun hút dài thêm