- BÙI YẾN

Chuyện của cây
Có hai hạt mầm nằm cạnh nhau dưới lớp đất dày trong một khu vườn. Mùa xuân về, chúng nghe thấy tiếng chim ríu rít phía trên.Mưa phùn thì gửi xuống cho chúng những giọt nước ấm áp như thầm bảo "Hạt mầm ơi, lên nhanh đây với chúng tôi nào".


Dạy con
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học.


Một mình
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa


Hãy trân quý hiện tại
Hãy sống với phút giây của hiện tại. Vì chỉ có hiện tại, chỉ có giờ phút này mới là thực. Quá khứ dù thế nào đi nữa cũng không phải là thứ đang hiện hữu và chúng ta chẳng thể nào thay đổi được cái đã diễn ra.


Sự học xưa và nay
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài.


Giấc mơ buồn
Anh đã đi qua chiều gió nhẹ Để chợt nghe một khúc ru buồn Lòng cũng vương đôi chút sầu thương Vỗ về em rồi tương tư nhè nhẹ Anh phải đi nên em hãy quay về


Viết trong lúc trống tiết
Ngu ngơ = ngu + ngơ Ngu ngơ hay ranh mãnh,khôn ngoan nhiều khi nó cũng là cái tạng. Tạng hình thành từ di truyền, từ tính cách và trải nghiệm sống. Đôi khi là từ quan niệm sống.
