- HOÀNG LIÊN SƠN

Nhắc
Đầu hôm ra cổng đón con Nửa đêm xách túi cha còn đi đâu? Đưa cha về nhà mình mau Ô hay đây nhãn đây cau rồi mà! Nửa cười nửa mếu mẹ la


Tôi
Tỏa sáng chỗ này Chiến thắng nơi kia Được tán dương nhỏ to rồi hết nấc Tôi không biết Đường đến đài vinh quang sẵn những cú sập hầm Tôi trong thất Nghe âm thanh hết nấc đang chìm


Lan can
Con âm thầm leo qua lan can Như trèo khỏi cũi Hữu thức là sắp được hoan hô Tựa lần đầu biết lẫy Nhưng qua bên kia Con mới thấy nó không nông choèn như đáy cũi


Xách quần đi quá một thời linh thiêng
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình.


Nỗi đau ậm ừ
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ.


Đặt trần thế vào thơ
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường.


Nửa lo giá chợ nửa ngây vì trời
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ.
