- LÊ HẢI HÀ

Ban mai….
Có một khu vườn đẹp như giấc mơ xinh. Hồn tôi thẫm những sắc màu xanh, tím. Bước chân chưa xa đã thấy lòng bịn rịn. Ban mai ngọt lành, cứ nhẹ nhàng xanh.


Cát nở hoa
Một loài hoa chưa kịp biết tên Nở dịu ngọt những con đường ven biển Hương thơm nhẹ, bền lâu thương mến Những cánh nhỏ li ti kết từng chuỗi dâng đời.


Tháng Ba
Nơi tôi sống, những con đường tươi lá. Hoa dệt trời, đua nở, tiếng chim ca. Nắng vừa ươm, thơm hương cả mái nhà. Theo tiếng gió, hoa dịu dàng buông sắc.


Hạ ơi!
Mẹ từ triền sông ra tận biển gặp con, ngọn gió mát lành. Con đoá hoa xinh nhè nhẹ, ban mai xanh. Ngọt một vùng cỏ cây, thơm một miền nhung nhớ. Trong ánh ngày rạng rỡ, rộn tiếng chim.


Ký ức về một bài ca
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế.


Mẹ ơi!
Mẹ như chiếc lá vàng xinh. Dẫu lìa cành vẫn lung linh sớm, chiều. Hồn thơm vẫn tỏa phiêu diêu. À ơi… câu hát bao nhiêu tháng ngày. Mẹ ơi, mẹ ngủ cho say.


Mẹ về nơi ấy!
Trong tàn đêm đời mình, mẹ nấc từng hơi thở. Trái tim khô, bỏ lại những nụ cười. Bàn tay mỏng, nhão nhàu rơi xuống. Không có phép màu nào, con đành nhận nỗi đau.
