- NGUYỄN ĐÌNH BẦU
Lên Lũng Cú
“Bước cao bước thấp gập ghềnh Ngoăn ngoeo đuôi chuột chênh vênh tai mèo” Đường lên Lũng Cú cheo leo Có đi mới biết núi đèo Đồng Văn Mồ hôi loang áo nhọc nhằn Mã vạch mã số nghìn năm lưng chàm
Đò ơi!
Dẫn dâu vui chứa đầy đò Dung dăng dung dẻ sang bờ nhập quê, Đợi đò gốc gạo, lùm tre Bên này nước vối, bên kia kẹo vừng.
Ngõ ướp heo may
Số nhà ngõ mấy lãng quên Những khi mất ngủ thâu đêm nhẩm hoài Lẽ thường một nhỏ hơn hai Một tôi nhung nhớ vắt vai giật mình Heo may ngõ vắng bước nhanh
Chùm tứ tuyệt với trăng
Đã hẹn nhau ngắm trăng non Lại chê bóng nguyệt chưa tròn dáng quê Lần đầu khờ khạo trăng thề Thập thò bóng Cuội trăng về nhà trăng!
Mưa đấy, chị ơi!
Cái cò tao tác tránh mưa Chuồn chuồn đạp nước bỏ bùa rô don Bùn nhão nước, mạ bấy non Ruộng dang dở cấy mưa còn còn mưa
Bông Sen Trắng
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì khơi gợi nhưng đã làm cho khách đồng hành trên chuyến xe chở mỗi người một cảm nghĩ riêng theo tâm thức của mình.
Chợ quê
Mặt trời lấp ló ngọn tre Nêm chen ồn ã chợ quê ngợp người, Chẳng cần loa mõ gọi mời Hồn nhiên tự nhẩm khắc thời hợp tan Không phiên chính, xép chợ làng