- NGUYỄN PHƯƠNG THỦY
![Mẹ mặc váy mới](/files/news/thumb/thuy8.png)
Mẹ mặc váy mới
Sáng nay vườn thêm bông Đỏ hồng tươi như nắng Xốp như làn mây trắng Hương thoang thoảng khắp trời ... Tám mươi mấy tuổi rồi Thời gian trôi, cứ việc! Lá xanh biếc trên cành
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Những phút giao mùa](/files/news/thumb/thuy6.png)
Những phút giao mùa
Tuyết đầu mùa rơi non nớt. Lá biếc đón về, ôm lấy, thơm. Hoa cuối mùa nồng nàn sắc đỏ. Ngỡ Trắng về kết bạn trăm năm. Đâu có biết lạnh ngấm lòng buốt giá! Đâu có ngờ đông đã len sang.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Thu đã đi](/files/news/thumb/loan26.jpg)
Thu đã đi
Ngày thu đến, Tăng-gô... đắm say... Lá nhảy xoay, ta ôm nhau thật chặt Cơn gió lạnh, tim ấm êm cảm xúc Trời xanh, mây trắng... thật gần. Rồi một ngày, mùa thu ra đi Sương xám mờ.. lặng yên bên bờ suối.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Câu thơ vẫn tròn](/files/news/thumb/thu10.jpg)
Câu thơ vẫn tròn
Sáu năm rồi thơ chảy Mẹ và con tay ấm bàn tay Yêu thương, nhắn nhủ đủ đầy Vần thơ ấy vẫn còn xanh dầy dậy. Và chiều nay gió dừng chân gõ cửa Báo đông về, con vẫn nơi xa.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Hai mươi tháng Mười Một](/files/news/thumb/thuy4.jpg)
Hai mươi tháng Mười Một
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ...
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Không biết chia tay](/files/news/thumb/thuy5_1.png)
Không biết chia tay
Đất thì nâu mà thu ngàn sắc nở. Gió vô tư thơm ngọt ngào cây cỏ. Nắng loãng màu lá vẫn vàng tha thiết. Có phải mùa thực không biết chia tay?
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Xa lắc dấu chân xưa](/files/news/thumb/thuy_1.png)
Xa lắc dấu chân xưa
Xúc động vỡ, tràn con tim nhỏ. Nước mắt thầy dâng, quyện ướt bờ mi. Hà đấy ư? Rồi Khuyên và Hùng nữa Em đứng trước nhà, thầy bỡ ngỡ, trong mơ? Nửa cuộc đời, thời gian trôi nghiến ngấu!
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)