- NGUYỄN QUỐC VĂN

Sông Vàm Cỏ
Sông Vàm Cỏ vòng cả hai cánh tay Ôm lấy Long An trong chiều nước lớn Bìm bịp mái Vàm Cỏ Đông khản giọng Gọi Vàm Cỏ Tây chim trống qua đồng


Định mệnh
Định mệnh bồng em Trao vào vòng tay anh Anh cúi xuống Hôn lên môi định mệnh Định mệnh ôm chặt anh Tự kiếp nào thân thiết Như một phần máu thịt của riêng em


Trà Thái
Đêm qua ta nhắp hồ Núi Cốc Đinh ngọc Tân Cương một ấm trà Sớm nay hương núi thơm lạ quá Từ búp đợi mai nõn đầu cành


Vũng Tàu
Bãi Sau, Bãi Trước Gành Hào, bãi Dâu Nước non non nước Như mơ Vũng Tàu Sóng vỗ đùa anh Trời xanh mặn chát Dấu chân trên cát Tóc mây ban mai


Mì Quảng
Về Tam Kỳ ăn mì Quảng sớm mai Gạo Tiên Phước mẹ ngâm từ đêm trước Bột gạo mịn chị xay bằng cối nước Tráng sợi mì vừa mềm lại vừa dai


Xòe bàn tay
Đời người Xòe bàn tay Nắm bàn tay...Trong con nít đã hiện hình ông lão Manh nha thóc đã xa xa hạt gạo Sữa mẹ ngọt lành chắt từ đắng từ cay


Tú Xương
Xương đã nát Cả trăm năm trước Chỉ mấy câu thơ chân bước vẹo xiêu Lảo đảo, lệch xô Phố Hàng Nâu cũ Mưa phùn giăng lấm tấm mồ hôi
