
- PHAN HÀ

Dừng lại thôi anh!
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi
Em vẫn là em thôi
Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu Bớt yêu và mơ mộng Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ Câu thơ ủ mùa về ngai ngái Vẫn hồn nhiên non dại Học mãi cũng chẳng thành Vẫn rơm rạ sinh sôi Em trở về đúng nghĩa của em thôi
Tuổi Kỷ Mùi
Mẹ sinh con tuổi Mùi Năm ấy là năm nhuận Ai cũng nói không thuận Con lại cười rất to Hạnh phúc luôn tròn vo Bắt đầu từ ý niệm Năm nay lại năm nhuận Con vẫn thuận bình yên
Bình yên
Gặp lại người trong giấc mơ xưa. Chàng hoàng tử ôm cây đàn và hát. Không còn niềm đau. Cơm. Áo gạo tiền. Không còn nỗi niềm canh thâu bạc tóc. Cuộc sống đừng cho nhau những lời nặng nhọc.
Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu
Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu Thở thoi thóp bên chiều như chiếc lá Đập thổn thức chẳng cần cho ai cả Để đêm về nước mắt ướt cơn mê.
Đưa em về nhà mới
Đưa em về nhà mới Lòng chị buồn diệu vợi Mắt tròn xoe biết cười Đuôi ngoe nguẩy mừng tít Chị Linh đặt con Mít Thích ăn ruốc ức gà Cứ thả ra là chạy Sao hôm nay buồn vậy
Viết tặng mình tuổi 45
Em viết thơ tình cho mình khi qua tuổi bốn năm Nét chữ tay run, nghiêng nghiêng như dốc đời, vời vợi. Câu thơ tựa mảng mây, trôi phía núi. Cuốn theo mấy độ xuân thì... Mênh mang câu chữ Xuân đi Bỗng giật mình khi chẳng còn đôi mươi.



