- PHAN HÀ
![Bình yên](/files/news/thumb/ton2_1_6.jpg)
Bình yên
Gặp lại người trong giấc mơ xưa. Chàng hoàng tử ôm cây đàn và hát. Không còn niềm đau. Cơm. Áo gạo tiền. Không còn nỗi niềm canh thâu bạc tóc. Cuộc sống đừng cho nhau những lời nặng nhọc.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu](/files/news/thumb/rom1_2.jpg)
Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu
Em chẳng có gì ngoài trái tim yêu Thở thoi thóp bên chiều như chiếc lá Đập thổn thức chẳng cần cho ai cả Để đêm về nước mắt ướt cơn mê.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đưa em về nhà mới](/files/news/thumb/btd71_1.jpg)
Đưa em về nhà mới
Đưa em về nhà mới Lòng chị buồn diệu vợi Mắt tròn xoe biết cười Đuôi ngoe nguẩy mừng tít Chị Linh đặt con Mít Thích ăn ruốc ức gà Cứ thả ra là chạy Sao hôm nay buồn vậy
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Viết tặng mình tuổi 45](/files/news/thumb/dt2.jpg)
Viết tặng mình tuổi 45
Em viết thơ tình cho mình khi qua tuổi bốn năm Nét chữ tay run, nghiêng nghiêng như dốc đời, vời vợi. Câu thơ tựa mảng mây, trôi phía núi. Cuốn theo mấy độ xuân thì... Mênh mang câu chữ Xuân đi Bỗng giật mình khi chẳng còn đôi mươi.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Mắm cáy của bà](/files/news/thumb/mamcay1.jpg)
Mắm cáy của bà
Ngày nhỏ, mỗi khi đi học về, tôi phụng phịu từ ngoài ngõ, cái tật bụng đói là mặt bí xị ra. Nhất là nhìn vào mâm cơm chỉ thấy trơ ra đĩa rau muống luộc với bát mắm cáy.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Ngày người đến](/files/news/thumb/ton2_3_1.jpg)
Ngày người đến
Ngày người đến ta giờ không trẻ nữa Khoé chân chim chạy dọc phố làng Ngày người đến ta giờ không trẻ nữa Kẽo kẹt cày hoang, đất ải vỡ mùa. Ngày người đến ta già nua quên tuổi
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Nỗi nhớ tháng Tư](/files/news/thumb/romvang6_1.jpg)
Nỗi nhớ tháng Tư
Nắng tháng Tư, dát vàng như mật, nắng hanh hao pha chút đỏng đảnh của cô nàng đầu hạ, yêu nồng nàn, khát bỏng, ngây thơ, nhưng cũng đầy bao dung, thánh thiện. Sấm bất ngờ trong sương sớm, mưa rắc bụi trên cành cây kẽ lá.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)