- Sáng tác mới
Năm ấy Cu Nhọ chỉ sáu bảy tuổi. Theo bố mẹ ra đê biển nằm trông chiếc thuyền gỗ thợ đang đóng dở. Giữa đêm trời nổi dông. Một ánh chớp chói lòa kéo theo là tiếng sét kinh hoàng....
Những cơn mưa mùa Hè át tiếng những đàn ve cánh phượng hồng tơi tả thành phố buồn lê thê Những cơn mưa mùa Hè tưới mát cánh đồng quê lúa vào thì con gái...
Cuối năm 1970 khi ấy tôi 4 tuổi. Bố tôi sau một trận bệnh nặng(sau này khi học ngành Y tôi nghĩ đó là do viêm gan A, bố đi an dưỡng 2 tháng rồi nghỉ hưu sớm khi mới 57 tuổi....
Bà ơi! Con rất yêu bà Chẳng bao giờ muốn bà già thế đâu! Trán đừng hằn những vết sâu Khóe mắt đừng vạch dấu nhàu chân chim
Bà cười, cả lúc lặng im...
Cò Câm cùng một lứa với Cò Bé. Không nói được nhưng nó rất sáng dạ nhanh trí. Không đi học nhưng đầu óc chẳng kém đứa nào. Trừ khi ở trường còn ở đâu có lũ trẻ là ở đó có Cò Câm. To con lớn tuổi hơn cả bọn nhưng Cò Câm...
…Em xin đừng trách rằng thời gian nghiệt ngã hoa có phai màu thì quả mới sinh sôi đừng kêu than là số phận cuộc đời chưa kịp trẻ đã sang thời cỏ úa......
Thơ tình ướt át mới hay ai người viết giữa cơn say của mình Bàn tay cầm bút diệu linh rụt rè miền ngực cho tình vượt qua, Thơ tình rải chợ tuổi già...
Giác giả vô xỉ (tiếng Hàn 각자무치 tiếng Hán 角者無齒 - giác giả vô xỉ). Ở đây, giác - sừng, giả - người, vô - không có, xỉ - răng. Nghĩa đen câu này là kẻ có sừng thì không có răng (không hiểu về mặt sinh học có đúng thế không)....
Muốn tìm lại chút tuổi thơ Rưng rưng chỉ thấy bạc phơ mái đầu Kiếm đâu ra cái kính màu? Che bớt cặp mắt chỗ nhàu "chân chim"...
Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua....
Miên man ngọn gió vườn nhà Cho ta theo với đi mà gió ơi Ta ngồi vào chỗ cha ngồi Bàn chân hằn vết mồ hôi đẫm mùi Nay cha mệnh đã yên rồi...
Có một ngày nào đó Bạn bỗng chợt nhận ra Không còn nhiều hứng thú Ừ nhỉ, mình đã già... Mỗi sớm mai thức dậy Chẳng còn thấy vội vàng Le te tiếng gà gáy...
Hạnh phúc thực sự - như thường nói - là cả một hành trình, là cả con đường trải nghiệm - là từng giây phút sống trong hiện tại, là sự chuẩn bị cho những dự đoán tương lai và sau đó trở thành quá khứ....
Lối nhỏ vào đời Bỡ ngỡ gặp em Đôi mắt long lanh Áo thơm mùi phấn trắng Giọng hát vang Má tươi màu nắng Tiếng đàn trầm nâng bước em đi Lối nhỏ ngày xưa vẫn còn đó thầm thì...
Phố dừng lại trước đỏ đèn tín hiệu Hối hả vội vàng xe kịp giữ vòng trôi Có ngơi nghỉ thở phào chân mỏi mệt Có chờ mong rạo rực đếm không lời Trời đất giao hòa hết trưa chiều lại tối Xoay chuyển luân hồi là vũ điệu thời gian...
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên....
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh....
Không ai biết Kè có từ bao giờ. Đó là một đầm nước sâu hun hút vắt ngang cánh đồng. Nước quanh năm xanh thăm thẳm không bao giờ cạn....
Mấy chục năm rồi vẫn không quên lếch thếch tuổi thơ mắt toét nhèm Inh ỏi đầu làng hồi trống dục bắn thằng địa chủ ở xóm trên** Thế rồi xa Nhuệ, xa Tiên Động Xa cái tuổi thơ thật hãi hùng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!